Archive for Tháng Tám 2, 2012


3h sáng ngồi độc chuyện bên WebTreTho, rất chi là cuốn:D
mình cũng k biết chuyện là thật hay giả nữa, nhg mình thấy chuyện dài nhưng mà hay, và cũng có nhiều suy nghĩ liên quan. . .nếu mà cái này dựng thành fim thì chắc hot nhất năm:D

còn đây là link bình luận, gạch đá dành cho các bác thích hóng:D
http://www.webtretho.com/forum/f188/doan-cuoi-cua-nguoi-dan-ba-da-doan-1153192/

thú vị hơn nữa là sau này một người được cho là vợ của 1 trong số những người chị ta ngoại tình đã mở 1 topic cũng trên diễn đàn đó để đáp trả:
https://leduc2412.wordpress.com/2012/08/02/544/
sau đây cho phép mình được bắt đầu câu chuyện:d

Tội này một lần mắc lỗi đã chẳng thể bỏ qua. Vậy mà với tôi đến lần thứ 3 vẫn ko sao quay trở lại được. Tạm gọi chồng tôi là A, người tình đầu tiên là B, người tình thứ 2 là C và người tình thứ 3 là D.
Nếu biết sự thật đen này đằng sau một vẻ ngoài và tư cách đời thường tạm ổn, mọi người sẽ cho là tôi có vấn đề về tâm sinh lý, một kẻ bất bình thường, một người đàn bà lẳng lơ hư hỏng.
Mối tình đầu 4 năm với A kết thúc có hậu bằng 1 đám cưới. Một bé gái ra đời và từ đấy như bao cặp vc trẻ gia đình tôi cũng sóng gió với cơm áo gạo tiền. Tình yêu mòn dần đi sau những cãi vã, sau những lần con ốm, mẹ ốm mà chồng vẫn tụ tập bạn bè.
Tôi yêu A ngay năm đầu tiên vào Đại học. Ra trường có việc làm, bố mẹ 2 bên hỗ trợ đủ mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành Hà Nội. Cuộc sống vc bắt đầu từ đấy. Khi đó tôi 22 tuổi. A 27 tuổi.
Với những mối tình sinh viên cùng thời thì chuyện của tôi là kết thúc có hậu.
Hai vc hai quê, A dân “nhà quê” 100%, tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố. Khi yêu chúng tôi ko thấy đấy là vấn đề khác biệt lớn lao nhưng khi là gia đình nhỏ rồi thì đấy chính là diêm châm cho mọi bất đồng.
Và cho đến thời điểm này cả A và tôi đều khẳng định “nông thôn-thành thị” chính là bóng ma tàng hình trong đời sống hàng ngày của chúng tôi.

Tôi gặp B ở chính công ty tôi làm việc. B hơn tôi 23 tuổi, tôi gọi B là chú xưng cháu. Bây giờ vẫn thế vẫn chú xưng cháu trước mặt mọi người. Ngày tôi mới vào làm B là trưởng chi nhánh tại miền Nam . Chúng tôi chỉ có dịp tiếp xúc với nhau mối khi tổ chức Công ty hội họp. Tôi vào làm được 3 năm thì B lên giám đốc . 26 tuổi tôi bắt đầu sa ngã.

Chồng tôi yêu vợ nhưng gia trưởng, gia trưởng theo kiểu nhà quê chứ ko phải gia trưởng theo kiểu đàn ông là cái trụ cột đích thực của gia đình.
– Chồng chỉ biết đến tháng đưa lương cho vợ, ko quan tâm số tiền đó tiêu được bao nhiêu ngày.
– Con ốm, nhà hết tiền, vợ là người phải đi vay
– Vợ có thai bé thứ 2 ngoài ý muốn vợ bảo chồng giờ cs còn khó khăn e sợ đẻ ko nuôi nôỉ, e bỏ nhé. Chồng bảo : tuỳ vợ
– Tóm lại cứ cái gì liên quan đến tiền là vợ lo. Vợ ko lo đc thì vợ chịu.
– Hơn nữa tôi cũng tránh cãi vã vì tiền bởi chồng làm thu nhập ko cao sợ anh tự ái lại liều làm ăn bất chính. Và như 1 thoả thuận ngầm tôi là người tự lo kinh tế gia đình.
Với những mẫu thuẫn chồng chất của năm đầu chung sống khiến tôi mệt mỏi và tình yêu với chồng thực sự chết khi con gái tôi được 3 tuổi.
Sức hút từ B, người đàn ông phong độ, thành đạt, giàu có và tâm lý với phụ nữ ( ko biết có phải vì nguỡng mộ mà tôi tưởng tượng ra ko) khiến tôi chính thức thành người tình của anh sau sáu tháng anh lên chức giám đốc.
Sau này tôi mới biết B đã để ý tôi ngay khi tôi mới vào làm việc. Khi có cơ hội làm việc gần nhau không khó để tôi nhận thấy sự quan tâm ưu ái từ B. Ban đầu tôi nghĩ đơn giản chắc “ chú” thấy mình nhanh nhẹn đc việc thì quý thôi ko hề biết “ gái một con” đang từ từ bước vào vòng xoáy.
B tỏ tình với tôi thế này: Uyên đừng gọi anh là chú nữa. Mình yêu nhau nhé.
Khi bất ngờ “ bị” B ôm và tỏ tình ngay tại phòng làm việc, tôi ko hề lo lắng sợ hãi trái lại rất tự mãn. Tôi thầm nghĩ “ mình cũng được đấy chứ” vì dù sao B cũng là mẫu đàn ông nhiều người ngưỡng mộ.
Tôi có yêu B ko? Ban đầu chắc chắn là ko rồi, chỉ là chút tò mò, hãnh diện, sự ngưỡng mộ rồi tôi yêu thật lúc nào tôi cũng ko biết nữa.
Hàng ngày đến cơ quan việc đầu tiên là tôi nhìn xem xe của anh ở trong gara chưa. Quả thật từ lúc yêu anh chỉ cần nhìn khoảng trống trong ga ra là tôi đã thấy buồn rồi điều đó có nghĩa là anh đi vắng, là ko đc nhìn thấy anh đc gặp anh . B cũng thú nhận rằng anh nhớ tôi kinh khủng nếu 1 ngày ko đc nhìn thấy tôi . Đi đâu làm gì dường như B cũng cố tình đi qua phòng tôi thông báo với trưởng phòng nhưng chủ yếu là để tôi được biết hoặc đơn giản là nhìn 1 cái cho đỡ nhớ.
Những nụ hôn, những vòng tay ôm vội vã vụng trộm đã ko thoả mãn được tình yêu của tôi và B. Khoảng 3 tháng sau đó tôi chính thức vào Khách sạn cùng B. Hôm đó là một ngày cuối năm rét ngọt. B nói sắp nghỉ tết rồi nghĩa là ít nhất 1 tuần sau B mới được gặp tôi, sẽ là nhớ nhau rất nhiều và B muốn ở bên tôi buổi chiều nay. Một chút đắn đo thoáng qua và tôi đồng ý.
Thật là lạ tôi đã phản bội chồng mà ko một chút sợ hãi. Lần đầu tiên với người đàn ông ko phải là chồng mình ko ngọt ngào như tôi nghĩ. B khá kinh nghiệm còn tôi thì trong mắt B vẫn còn rất ngốc trong chuyện ấy. Tôi nghĩ sẽ đc nghe B nói yêu thêm một lần nữa nhưng ko hề. B chỉ nói cuộc đời này B ko gặp được tôi thì ko còn gì là ý nghĩa .Mà B có yêu tôi thật ko nhỉ. Bảy năm làm người tình của B tôi chỉ được nghe từ yêu 1 lần duy nhất khi B tỏ tình và thêm 1 lần qua tin nhắn.
Mùng 6 tết năm đó cơ quan tôi bắt đầu làm việc. B tổ chức ra quân tại cơ quan hết buổi sáng và cho tất cả mọi người nghỉ buổi chiều đi chúc tết. Chiều hôm đó B và tôi bên nhau. Nghỉ tết 1 tuần làm tôi và B cùng nhớ nhau điên cuồng, chúng tôi lao vào nhau như những kể tội đồ đói khát.
Và từ đấy cứ khi nào có cơ hội là chúng tôi ở bên nhau.
Chồng tôi đã nhận ra sự thay đổi của vợ. Tôi hay về nhà muộn hơn, mua sắm nhiều hơn và hình như vẻ bề ngoài xinh đẹp hơn.
– A nói: sao dạo này em hay về muộn thế, hay phải làm chiều ngày thứ 7 thế ( tôi và B thường gặp nhau vào khoảng 5-7h chiều hoặc các buổi chiều thứ 7- lịch làm việc của tôi chỉ làm sáng thứ 7 thôi)
– Tôi chống chế: công việc bận e phải ở lại làm cho xong hoặc đang phải làm báo cáo nên làm thêm chiều thứ 7.
– A nói: anh thấy em mua sắm nhiều váy áo mà toàn thứ đắt tiền
– Tôi cãi: thì từ trước em vẫn thích mặc đẹp chứ có phải bây giờ đâu
– A nói : mà anh thấy em càng ngày càng đẹp ra
– Tôi quát: thế anh ko thích vợ anh xinh sao, ko thích vợ anh diện sao.
Những lúc bên nhau B luôn dặn dò tôi rất cẩn thận sao cho chồng ko phát hiện ra. Những lúc hẹn hò B luôn tính toán tôi đi sao cho hợp lý và có những lúc rất nhớ mà gặp nhau ko an toàn B cũng nhịn luôn cho dù là 1 tháng.
– B nói: anh là đàn ông thì ko sao, còn em chồng mà biết thì chỉ có ra khỏi nhà.
– Tôi bảo: thế thì thôi ko gặp nhau nữa- tại anh làm hư em.
– B bảo: Chỉ cần mình cẩn thận thì ko ai biết. Chỉ lo em lanh chanh bất cẩn thôi.
– Tôi bảo: đồ hèn nhát suốt ngày sợ bị lộ
– B bảo: ở đây ko phải là hèn nhát hay dũng cảm mà đấy là khôn ngoan. Ko lẽ cứ vỗ ngực bảo tôi đang ngoại tình với e là dũng cảm à
– Tôi ậm ừ: thì anh bao giờ cũng đúng.
Ở cơ quan cũng có những điều tiếng dị nghị. Dường như dù che đậy thế nào thì thứ tình cảm này luôn là điều nhạy cảm chốn công sở. Nhưng tất chỉ là mối hoài nghi , mọi người tặc lưỡi: thấy cháu trẻ đẹp giỏi giang thì Sếp quý có gì mà các bà các cô cứ săm soi ghen ghét.
Thỉnh thoảng B cũng hay phê bình tôi trưóc tập thể cho có vẻ công bằng, Cũng biết chỉ là giả vờ nhưng ko tránh được những lúc tôi phản ứng lại bằng ánh mắt giận dỗi hay thái độ vùng vằng.
Mọi người nói: ko có gì sao nó dám thế ( nó là tôi), Có ai Sếp mắng mà dám dỗi ko.
Đàn bà thật lạ, khi yêu và được yêu tự cho mình cái quyền điều khiển người yêu mình cho dù đấy là cấp trên hơn hẳn mình 1 cái đầu.
B nói: e thông minh nhưng vẫn còn dại lắm.

Vợ B ko biết, đến bây giờ vẫn ko biết.
Có thể nói gia đình B là hoàn hảo. Vợ cũng là Sếp của 1 ngân hàng , con thì 1 trai 1 gái đều học giỏi và ngoan. Chưa bao giờ thôi thấy B chê vợ ngược lại còn rất hay khen vợ trước mặt tôi. Điều đó ko khiến tôi chạnh lòng, mà làm tôi yên tâm hơn. Như thế nghĩa là gia đình anh HP.Vì tôi đâu cần lấy anh làm chồng. Tôi chỉ cần có anh như thế này bây giờ và mãi mãi.
Thỉnh thoảng tôi và B hay đi mua sắm cho tôi . Tôi cũng nhắc B mua cả cho vợ nữa. Và tôi – NT3 đã rất nhiều lần tự tay chọn quà cho vợ B.
Vợ B ko chút nghi ngờ mà rất vui vẻ khi đc chồng tặng những món quà ưng ý.
Khi đấy tôi nghĩ, ngoại tình có gì mà phiền phức
Yêu B đc 2 năm tôi gặp C trong hội nghị khách hàng của cty. C kém tôi 2 tuổi chưa có vợ và đến khi gặp tôi C hoàn toàn tự do- nghĩa là C ko yêu ai trong lúc chinh phục tôi. Tôi bảo tôi có chồng và con rồi. C bảo: biết rồi nhưng sao e lấy chồng sớm thế. Tôi bảo yêu thế này C ko có tương lai gì C bảo cứ yêu đã rồi C tính. Tất nhiên B ko biết tôi yêu C và C cũng tin ngoài chồng ra tôi chỉ có a ấy
Thời gian đầu yêu B tôi thấy cs thật dễ chịu, thật đẹp. Công việc có B dường như trôi chảy hơn và thu nhập của tôi vì thế cũng tăng thêm. Nhưng cũng kể từ khi B bước vào cuộc đời tôi, tôi ít khi nhìn vào mắt chồng hơn nói đúng hơn tôi ko còn yêu chồng nữa. Gia đình có đủ đầy chồng và con như một sự bảo đảm rằng cuộc sống của tôi đang yên ổn và nhiệm vụ của tôi phải giữ được sự yên ổn đó khi vẫn có B bên cạnh.
Nhiều lúc ngồi trứoc bàn trang điểm tôi tự trách mình, A có đáng bị mình lừa dối thế ko, mình đang làm gì thế này, mình tham lam quá chăng….
Nói những suy nghĩ đấy với B, anh gạt đi ngay: e đừng tự dằn vặt mình như thế , gđ anh vẫn HP, gđ em vẫn trọn vẹn. Cứ như thế này có ai làm sao đâu? Đúng vậy có ai làm sao đâu. B vẫn là một ng chồng , một người cha tốt ; tôi vẫn là một ng vợ một ng mẹ hoàn hảo trong mắt mọi ng.
Trong mối quan hệ tình cảm với B ko phải lúc nàocũng là hoa hồng với socola. B ko lo lắng ko dằn vặt nhưng tôi thì ko thể .
Mỗi lúc hẹn gặp B tôi mong chờ bao nhiêu thì khi ra về tôi lại buồn và cay đắng bấy nhiêu. Rất hiếm khi tôi đi cùng B vào KS, thường thì B đến trước và tôi đến sau, khi ra về cũng thế. Nhân viên KS luôn nhớ từng hoàn cảnh của khách, chỉ cần tôi đến đã nói : anh ấy đến rồi chị vào phòng 123 nhé. Và bao giờ tôi rời khỏi KS khoảng 5 phút mới báo anh trả phòng. B chỉ thích KS này và đấy là nơi hẹn hò duy nhất của tôi và B ở Hà Nội.Rất nhiều lần ra khỏi KS nước mắt tôi chảy dài, Cái cảm giác 1 mình vào KS rồi lại một mình đi ra thật cay đắng, nhiều lần tôi tự hứa, tôi chỉ gặp B 1 lần này nữa thôi nhưng ý nghĩ đấy qua đi rất nhanh và chóng vánh nhường chỗ cho lần hẹn mới…B nói em cố gắng chịu thiệt thòi 1 chút hoàn cảnh của mình ko thể sánh bước cùng nhau vào KS được. Như để bù đắp cho tôi khi nào có cơ hội B lại cùng tôi đi mua sắm nhưng lần nào cũng vội vã chỉ sợ gặp người quen.
Là người từng trải B rất cẩn trọng, chiều chuộng tôi hết mực. Tôi ko thể nào quên lần đầu tiên B ôm tôi từ phía sau trong phòng làm việc. Nụ hôn đầu tiên của B dành cho tôi ở gáy chứ ko phải ở môi.
Lúc ở bên nhau B có thể tắm cho tôi kỳ cọ từng ngón tay ngón chân của tôi, cài khuy aó, juyp, xăng đan, giày cho tôi rất tự nhiên ko ngần ngại.
Sự hiều biét, tinh tế của B khiến càng ngày tôi càng yêu B hơn và dần dần mặc nhiên tôi coi chuyện hẹn hò với B như là tất yếu. Tôi ko còn tự dằn vặt mình nữa.
Tôi yêu B xuất phát từ sự ngưỡng mộ đặc biệt. Vì thế tôi tuyệt đối rất tin tưởng B. Điều đấy khiến trong suy nghĩ của B có một người tình như tôi thật an toàn và tuyệt vời B ko thể nào nghĩ đc tôi lại có thể yêu C khi vẫn đang quan hệ với B được.

Tôi gặp C ở Hội nghị khách hàng nhưng thực ra chúng tôi đều biết nhau vì làm chung toà nhà làm việc. thỉnh thoảng tôi có chạm mặt C ở thang máy hoặc nhà gửi xe. Có điều tôi ko biết C làm cty nào cũng ko biết C đã tìm hiểu vào lập ra cả 1 kế hoạch tán tỉnh tôi ra sao.
Tôi lấy chồng được 5 năm , Bé Bông nhà tôi được 4 tuổi , yêu B được 2 năm ; thỉnh thoảng vào giờ nghỉ trưa hoặc trong giờ làm việc tôi nhận được tin nhắn từ một số máy lạ:

– Em đang làm gì đấy
– Em ăn cơm chưa
– Sao đi ăn về mua nhiều hoa quả thế, cho a cùng ăn với
– Nhắn cho a 1 tin đi….
Tôi có cảm giác như bị theo dõi , hầu như ở cty tôi làm gì đi đâu kẻ giấu mặt kia đều biết. Và tôi bắt đầu cảnh giác. Tôi nghĩ có kẻ nào đó ở Cty đang quấy rối mình. Những tin nhắn vẫn rất đều đặn.
– E đừng sợ, anh chỉ quan tâm đến e thôi
– Anh là ai, tại sao a có số đt của tôi, a theo dõi tôi đúng ko
– Anh muốn làm bạn với e
– Ko tôi ko có thói quen kết bạn với người lạ
– A ko phải ng lạ, anh ở rất gần mà e ko nhận ra thôi
– Tôi có chồng rồi
– Anh biết
– Tôi có con rồi
– Anh biết
– Vậy anh muốn gì ở tôi
– Anh muốn làm bạn với em
Ko kìm chế đựoc sự tò mò tôi dùng 1 số máy khác gọi vào số của kẻ lạ mặt, một giọng đàn ông lạ hoắc. Vậy chắc chắn ko phải người cùng công ty.
4 tháng sau những tin nhắn tôi đồng ý gặp kẻ lạ mặt. Đó chính là C, khi gặp tôi hơi bất ngờ thảo nào trong hội nghị khách hàng C tỏ ra rất biết rõ về tôi.
C tạo cho tôi một thói quen chết nguời đó là chờ tin nhắn. C rất hay nt, chẳng vì lý do gì chỉ là vài câu hỏi han, nhớ nhung:
– E đang làm gì?
– Hôm nay e bận ko?
– Hôm nay em mặc đồ màu gì ?
– Từ sáng đến giờ ko nhìn thấy em
– Em bận à? Nhắn cho a một tin đi ? Nhớ quá!
…….
Và tôi trở nên lệ thuộc vào mấy cái tin nhắn một cách hết sức ngớ ngẩn. Nhận đc tin nhắn muộn một chút tôi bỗng nhấp nhổm ko yên, làm việc thiếu tập trung , mắt chỉ chăm chăm nhìn vào chiếc đt…C làm tôi biết mong chờ và C đã bước vào cuộc sống của tôi từ lúc nào tôi ko biết nữa.

C có vẻ bề ngoài khá đẹp trai nhưng chững chạc so với tuổi. Sau này khi yêu nhau tôi mới biết C kém tôi 2 tuổi. Vì còn tự do nên C có nhiều thời gian dành cho tôi. C luôn tìm mọi cơ hội để có thể gần gũi hoặc chăm sóc tôi.:
Những ngày tôi phải làm thêm giờ ( Nhìn đèn phòng lv tôi còn sáng là C biết) bao giờ cũng là tin nhắn:
– Em thèm ăn gì anh mua.
– Làm ít thôi ko lại bớt xinh đi đấy
– Về thôi em 7h rồi, xuống nhà xe anh nhìn 1 cái cho đỡ nhớ.
…………

Tôi bắt đầu quen với sự quan tâm của C và bỏ thói quen nhìn vào gara đỗ xe của B mỗi sáng đến làm.

Tôi say đắm trong thứ tình yêu trẻ trung mới lạ và rất tận tuỵ của C. Những ngày cuối tuần chồng tôi đi vắng ( về quê, đi công tác…), C sẵn sàng đưa tôi và Bé Bông đi chơi, C rất yêu trẻ con và từ khi yêu tôi đi đâu có đồ chơi hay món đồ trẻ con là C đều mua cho bé Bông ( tất nhiên tôi phải nói dối chồng những món đồ đó là do tôi mua cho con)
Trẻ con rất trong sáng, bé Bông khoe với bố: Chú ở cơ quan mẹ đưa con đi chơi , mua cho Bông bóng bay, cho Bông đi siêu thị. Tôi đành chống chế: E cho con đi chơi tình cờ gặp anh làm cùng cơ quan lúc đang chờ taxi nên đi nhờ về nhà thôi. Hàng bóng bay ngay cạnh đấy a ấy mua cho con làm quà thôi mà. Chồng tôi tin ,ko một chút nghi ngờ. Sau lần đấy tôi và C ko dám cho bé Bông đi chơi cùng nữa.

Tôi hỏi C:
– Tại sao anh yêu Em?
– Anh ko biết, chỉ biết khi gặp em anh đã thấy yêu rồi.
– Tại sao anh có số đt của em .
– Khó gì đâu , hỏi cô bé văn thư cty em là có ngay mà.
– Khi đó anh biết em có chồng chưa
– Biết chứ nhưng vẫn yêu
– Anh có biết yêu anh thì e trở thành người đàn bà hư hỏng ko
– Anh tin e chỉ hư với anh thôi
– đừng tin em
– Khi có tình cảm với em anh đã tìm hiểu về em rồi. Em vừa xinh vừa ngoan lại giỏi thì anh mới yêu chứ.
– Nhưng yêu nhau thế này có tưong lai gì đâu
– Được yêu em thé này là a HP, tương lai tính sau
– E nói trứoc, e ko bỏ chồng đâu nhé
– Ừ.
Mắt C tối sẫm ánh buồn.
Tôi thấy yêu C nhiều hơn vì thấy yêu tôi C thật thiệt thòi. Và tôi tìm mọi cách để có thể bù đắp cho C ( tất nhiên là bằng tình cảm, bằng những lần gặp gỡ vì về tiền bạc C giàu có hơn tôi rất nhiều). Hoàn toàn ngược lại trong mối quan hệ với B, B luôn là người bù đắp cho tôi.

Tôi nói với B:
– Mình ko gặp nhau vào chiều thứ 7 nữa. Chồng e có vẻ nghi ngờ .
– Không sao, mình sẽ sắp xếp gặp nhau vào những lúc có thể. E làm sao cứ an toàn cho e là được. E phải luôn nhớ “ an toàn là yếu tố hàng đầu”.
Vậy là tôi đương nhiên qua mặt B dễ dàng để dành buổi chiều thứ 7 hàng tuần cho C.

Lần đầu vào Nhà nghỉ với C tôi bỗng thấy run. ( Khác với B tôi có thể cùng C vào nhà nghỉ cùng 1 lúc) mặc dù tôi đã tự mình vào KS rất nhiều lần cùng B. Khác với suy đoán của tôi C rất tự tin, nắm chặt bàn tay tôi C nói:
– E chưa vào Nhà nghỉ bao giờ sao, đừng lo lắng thế.
– Tôi lảng tránh: mình về thôi
– Sao lại về, anh chờ mãi mới đến ngày này. Để anh cõng e lên phòng nhé.


Sau đó thì tôi biết tại sao tôi run rẩy. Tôi bị bệnh áp huyết thấp, Dù sao cùng C vào nhà nghỉ tôi cũng có chút lo lắng, lúc đó lại hơi đói nên tôi có bị choáng váng tạo phải xạ run. Còn C lại nghĩ do tôi lần đầu với C nên ngượng ngập. C từng trải hơn tôi tưởng tượng. C nói:
– Em có chồng rồi nhưng vẫn là gái ngoan
Tối hôm đó về nhà trước khi đi ngủ tôi tự hỏi: MÌnh đang làm gì đây? Mình có vẫn đề về tâm lý ko? Mình có vấn đề về sinh lý ko?
Sau hôm đó C như yêu tôi nhiều hơn, chiều chuộng nhiều hơn và cũng đòi hỏi gặp gỡ nhiều hơn. C mua rất nhiều thuốc bổ, thực phẩm chức năng bảo tôi uống:
– Em duy trì uống đều cho khỏe. Thể trạng em yếu đuối quá Nhiều lúc anh chỉ sợ giữa chừng em ngất xỉu
B nhận ra sự khác thường của tôi nhưng B lại nghĩ do B mải bận công việc nên tôi giận. Anh luôn xoa dịu
– Công việc có lúc nọ lúc kia, em phải thông cảm cho anh.
– Chứ ko phải anh có ai khác đấy chứ?
– Em biết đấy a làm gì có thời gian, thời gian dành cho em còn thiếu.
– Ngoại trừ vợ anh, anh có ai em giết.
Tôi ko hiểu sao mình có thể đóng kịch giả vờ hờn ghen với B để tránh bị nghi ngờ . Những lần vào KS với B ít dần đi nhưng ở cty B vẫn thường ôm hôn tôi mỗi khi tôi vào phòng B vì công việc.
Tôi ko xinh, nhưng có duyên và biết cách mặc đẹp, cũng ko thuộc tuyp chân dài, tôi chỉ cao 1.55m người tròn tròn, da trăng trắng. Chồng tôi hình thức đẹp hơn tôi, giỏi hơn tôi chỉ có thu nhập là kém tôi . Trứoc khi lấy nhau tôi rất yêu chồng, Có yêu thì mới lấy chứ . NHưng cuộc sống vợ chồng đâu chỉ có màu hồng nó còn có màu xanh và đen xám nữa.
Khi yêu B tôi đã thực sự chán chồng, chán cả nhà chồng, chán những ngày có công có việc phải về vùng quê nghèo lạc hậu bẩn thỉu, chán cảnh tết đến vợ chồng cãi nhau vì về quê nào trước về quê nào sau ….
Nhưng A là người chồng tốt, rất tốt có điều anh khô khan và vụng về quá. Hình như việc kiếm ra ít tiền làm cho con người ta kém tự tin hơn , kém sáng tạo hơn . Vì vậy yêu nhau bao nhiêu lâu làm vợ chồng bao nhiêu năm A chưa mua tặng cho tôi món quà nào giá trị và ý nghĩa.
Khi yêu B tôi ít gần gũi với A hơn và thú thực tôi cũng ko nhớ bao lâu rồi mình ko hôn chồng nữa. Tôi hay lảng tránh với lý do mệt, hoặc ôm con ngủ trước. A lại nghĩ đơn giản : chắc tôi mệt thật và ko nỡ đánh thức khi vợ đã ngủ ngon.
VÀ khi yêu cả C nữa thì tôi ko còn sức lực và tâm trí để ân ái với chồng. Khi ngủ tôi ôm con. Và tư thế ngủ 96 được áp dụng từ đêm này qua đêm khác.
Mỗi lần hẹn gặp C, tôi đều tự đi đến một khu TTTM gửi xe của mình ở đấy và chờ C đến đón. Yêu C chúng tôi có thể cùng nhau đến những nơi chúng tôi thích. Khi về lại vào đấy lấy xe và C đi cùng tôi về tới tận đầu ngõ. Có thể vì điểm này mà chuyện của tôi và C nhanh chóng bị phát hiện.
C ko cẩn trọng như B. C yêu điên cuồng và ngẫu hứng. Dù đã giao hẹn tôi về đến nhà là tuyệt đối ko đc đt , nhắn tin nhưng vẫn có vài lần C vi phạm vì lý do: nhớ quá ko chịu đc. VÀ chồng tôi đã phát hiện ra.
A âm thầm theo dõi tôi từ lúc nào tôi ko biết. A có số đt của C, có cả số điện thoại nhà riêng nữa.. Một buổi trưa thứ 7 11h30 hết giờ làm tôi đi đến điểm hẹn với C. Phải nói tôi rất may mắn khi có giác quan thứ 6, tôi cảm giác có ai đó đi theo mình. Nhìn qua gương xe máy, tôi nhận ra đó chính là A – chồng của tôi. Tôi ko đến điểm hẹn mà đi thẳng về nhà. Chỉ kịp nhắn cho C 1 tin: có việc đột xuất e ko đi được, em sẽ liên lạc lại sau a đừng đt hay nhắn tin nhé.! và lúc đấy chồng tôi cũng về đến nhà:
– Hôm nay e ko làm cả ngày thứ 7 à.
– Không em mệt nên nghỉ
– Lâu lắm rồi mới thấy e nghỉ ngày thứ 7
– LỊch làm việc cả công ty là nghỉ chiều thứ 7, nhưng phòng em và phòng thị trường thì tuỳ thuộc công việc anh ạ.
Lần đó tôi thoát.

Tôi ko dám nói với C là đã bị chồng nghi ngờ. Tôi chỉ bảo C:
– mình phải cẩn thận hơn , anh ko sao nhưng anh phải nhớ em đã có chồng rồi.
– C mân mê chiếc nhẫn cưới ở ngón áp út của tôi: Bực thế, lấy chồng sớm thế.
– C than thở: yêu em chẳng bao giờ đc đi chơi buổi tối, tối cứ nằm dài ở nhà đt thoại thì ko đc gọi nhắn tin cũng ko, yêu kiểu này chả mấy mà chết.
– hay là mình chia tay đi, ko yêu nhau nữa.
– Em mà ko yêu anh anh giết chết, thật đấy.
C thừa thời gian để yêu, còn tôi thì ko biết xoay sở ra sao với A, B, C trong quỹ thời gian ít ỏi của mình. Đang bị chồng nghi ngờ nhưng tôi ko hề lo lắng mà chỉ tìm cách làm sao gặp đc C mà vẫn ổn thoả đây. Mình chỉ có 1 buổi chiều thứ 7. Mà chiều thứ 7 thì đang bị A khoanh vùng rồi.
Hai chiều thứ 7 ko đc gặp. C bắt đầu nổi cáu thời gian bên nhau buổi trưa quá ít ko đủ thoả mãn tình cảm của C ( mà đi buổi trưa rất dễ bị lộ vì chúng tôi làm chung toà nhà). C nhắn tin đt nhiều hơn vào buổi tối, có nhứng hôm tôi sợ phải tắt máy thì y rằng sáng hôm sau C đợi tôi ở nhà xe với bộ dạng mất ngủ thê thảm. Chồng tôi đọc được vài tin nhắn và bắt đầu chất vấn tôi:
– Anh thấy e có nhiều tin nhắn ko bình thường
– Tôi to tiếng Sao anh lại kiểm tra điện thoại của em
– Là chồng anh có quyền can thiếp nếu thấy đấy là mối quan hệ ảnh hưởng đến gia đình mình
– Không ảnh hươgnr gì hết, a đừng động vào đt của em
– Anh ta là ai mà quan tâm đến em thế
– Em ko biết, nó cứ nhắn vào máy thôi anh đọc thì biết em có nhắn lại tin nào đâu, em có đặt tên là ai đâu
– anh ko tin vì số máy này nhắn tin đt cho em rất nhiều
– Tôi lấp liếm: anh ko tin thì thôi , em ko làm gì sai cả.
– Được rồi anh sẽ hẹn gặp anh ta
– Anh đừng làm cái trò ghen tuông vớ vẩn
…….
và A đã nhắn tin cảnh cáo C.
Rất bình tĩnh C xin lỗi và hứa với A ko quấy rầy tôi nữa.
A tin là tôi bị kẻ nào đấy tán tỉnh trêu ghẹo chứ ko có chuyện yêu đương trai gái ở đây. A ko theo dõi tôi nhưng cẩn thận hơn tôi vẫn ko dám gặp C nhiều như trước nữa. C và tôi càng ít gặp nhau hơn thì như càng say nhau hơn. Đành tranh thủ mọi lúc công việc kết hợp có thể đi ra ngoài để được bên nhau. VÀ C bắt đầu xa gần nói với tôi chuyện ly dị chồng.
Tất nhiên tôi ko đồng ý. A ko là người chồng tuyệt với với tôi nhưng với bé Bông A là người cha tốt. Dù yêu tôi nhưng C ko thể là người cha tốt của con tôi được.
B bắt đầu cảm nhận sự lạnh nhạt của tôi:
– Sao từ sáng đến giờ ko lên phòng anh
– Em bận có khách hàng
– Em có chuyện gì sao
– ko có chuyện gì
– Cuối tuần này mình gặp nhau nhé
– Để em xem đã ( biết nói C thế nào đây)
– Em muốn mua gì ko , lâu rồi mình ko đi mua sắm
– Ko em ko ( thực ra mới đi Với C mua sắm rồi )
– Em cần gì cứ nói với anh nhé
– Vâng
– Mà sao dạo này anh thấy em ít ăn trưa ở cty
– Cơm nhà bếp nấu dở quá, em ra ngoài ăn ( đi ăn với C mà)
– Để anh chấn chỉnh lại phòng hành chính
Tôi hỏi B:
– Anh yêu E thật ko
– Hỏi ngốc thế, chỉ có yêu hoặc ko yêu, làm gì có yêu thật với yêu giả
Tôi hỏi C
– Anh yêu e thật ko
– Thật chứ, Sao em hay hỏi a câu này thế e nghĩ a lợi dụng em sao
-!!!
– Anh lợi dụng gì e nhỉ . E ko biết yêu một người có chồng khó hơn yêu 1 người tự do à. Anh mà thích thì thiếu gì em chưa chồng chết chứ. mà tán 1 người như em khó bằng 10 e chưa chồng đấy. đừng nghi ngờ nữa nhé. Cứ yêu anh thật nhiều vào.

Tôi như ở giữa mớ bòng bong không hiểu nổi đàn ông họ nữa.
Kỷ niệm 1 năm ngày yêu nhau, chính xác là ngày tôi bắt đầu lên giường C, C mua một cặp đồng hồ nam nữ để cùng đeo. Tôi ko biết giá trị của chiếc đồng hồ ấy, chỉ biết nhìn rất đẹp và thời trang. Tôi tần ngần nhìn chiếc đồng hồ B tặng đang đeo trên tay.
– E có đồng hồ rồi mà
– Bỏ đi, đeo cái này đẹp hơn, mình cùng đeo giống nhau. Ko lẽ anh lại mua cặp nhẫn.
Tôi ko dám bỏ chiệc đồng hồ B tặng vì với tôi nó rất quý và ý nghĩ. Vậy là tôi phải chống chế : khi nào hẹn hò với C thì thay đồng hồ C tặng. Còn hàng ngày đi làm thì đeo đồng hồ B tặng.

C đặt tên tôi trong điện thoại là Mẹ Bé Bông. Vì hay công khai đi với nhau nên có vài lần chúng tôi gặp người quen của C. Và rồi chuyện đến tai mẹ của C. Bà bắt đầu tìm hiểu , kiểm tra đt của C, đọc tin nhắn trong đt của C. Bà tưỏng như phát điên khi biết con trai mình yêu một ng đã có chồng và với cái tên của tôi trong điện thoại kia bà nghĩ bé Bông là con của chúng tôi.

C bị gia đình quản lý gắt gao. Bố mẹ C bắt C bỏ tôi ngay lập tức. Tôi biết C rất nghe lời bố mẹ rất yêu và tôn trọng bố mẹ của mình. Nhưng tôi lại nghĩ C đã chán tôi và tìm cớ rời xa tôi.
– bố mẹ biết hết rồi, tạm thời mình ko gặp nhau 1 thời gian, ko đt và nhắn tin nữa. Có gì anh sẽ chủ động liên lạc lại
– Anh làm được điều này sao ( tôi cứ nghĩ C ko thể rời xa tôi- tưỏng bở thế chứ)
– Phải thế thôi ko bố mẹ từ anh đấy
– Anh tìm cớ bỏ e đúng ko
– Ko, anh yêu em nhưng ko thể khác được nữa. Nếu anh ko làm thế này buộc bố mẹ a sẽ gặp e. Khi đó em chịu đựng đc ko .
– E ko thể ko yêu anh đc . Để từ từ rồi e xa anh …
Và tôi khóc , làn đầu tiên tôi khóc vì C, Ngay lập tức C đoạn tuyệt hẳn với tôi, ko có thêm 1 tin nhắn nào nữa, ko 1 cuộc đt nào nữa và nhứng lần giáp mặt nhau ở toàn nhà làm việc C cũng dửng dưng như ko quen biết. Tôi rơi vào trạng thái thất tình , tôi nhớ C quay quắt, nhớ đến phát điên và tôi ốm.
Chồng tôi đầy lo lắng nghĩ tôi làm việc quá sức, B cũng nghĩ tôi bị áp lực công việc quá nặng nên cho tôi nghỉ 1 tuần ở nhà cho khoẻ hẳn Còn C ko thấy tôi đi làm đến ngày thứ 4 thì tìm đến nhà tôi ( Sau này tôi mới biết Do C kể lại. Ko liên lạc nữa nhưng C vẫn quan tâm đến tôi , để ý ở nhà xe ko thấy xe của tôi 3 ngày nay nên C đoán tôi có chuyện) Và chúng tôi lại lao vào nhau như đất cạn gặp mưa rào.
Trở lại chuyện với C.
Sau 3 tháng dùng dằng ko bỏ được nhau. Mẹ C điện thoại cho tôi:
– Cháu có phải mẹ của bé Bông ko?
– Vâng
– Bé Bông có phải con của C và cháu ko
– Không ạ
– Vậy nếu C quyết tâm lấy cháu cháu có bỏ chồng, bỏ con ko
– …..
– Bác ko muốn nhiều lời chỉ có 1 yêu cầu duy nhất hãy tránh xa C ra
– ….
….
Buông điện thoại, tôi hụt hẫng và lo lắng: lần này chắc chắn tôi sẽ mất C.
Hơn ai hết tôi hiểu bản thân mình. Tôi yêu C chỉ để thoả mãn thói đỏng đảnh thích chiều chuộng ve vuốt, thích được săn đuổi cung phụng của đàn bà. Tôi đâu có ý định bỏ chồng để lấy C. Nhưng loại bỏ C ra khỏi cuộc đời đâu phải chuyện dễ dàng. Tôi yêu C, tôi nhớ C, đau đớn khi phải xa C đấy là những cung bậc tình cảm có thật. Và tôi cũng ko ngờ C muốn lấy tôi làm vợ.
– Em bỏ chồng đi
– Em nói từ trước rồi, Em ko bỏ chồng
– Vì sao
– Vì A là bố của con em
– Anh cũng là bố của Bé Bông đựoc
– Không tranh cãi nữa. Em ko bao giờ bỏ A đâu
– Thế tôi là gì của em . Hoá ra tôi chỉ là thằng bồ để em cặp kè cho vui thôi à.
– Ngay từ đầu anh đã biết e có chồng có con, e có giấu a đâu.
– Tôi éo muốn mãi là thằng NT3 nữa, e bỏ chồng đi.
Để xoa dịu và trấn an C tôi đành hứa: cho e một thời gian để e suy nghĩ.
Dù C là người tự do nhưng yêu C tôi ko bao giờ có ý nghĩ bỏ chồng theo C. Tôi ko bao giờ nghĩ mình sống cùng C với cảnh con chung con riêng. Tôi ko muốn hình ảnh đẹp giả tạo của mình bị vỡ vụn. Tôi ko muốn lý lịch của tôi có chữ đã lý hôn hay kết hôn lần thứ 2.Vậy tôi thuộc loại người gì nhỉ: toan tính, thủ đoạn …và thứ tình cảm tôi dành cho C có là tình yêu ko tôi cũng ko dám khẳng định nữa. Trứoc sức ép của C, sợ mọi chuyện vỡ lở tôi phải tìm cách cứu lấy mình.. Tôi điện thoại cho mẹ của C.
– Cháu làm được theo yêu cầu của bác, nhưng cháu cần sự trợ giúp của bác
– Tiền à.
– Không, cháu muốn bác ép C chuyển công tác. Bước đầu phải ko làm chung toà nhà với nhau , như thế C và cháu mới xa nhau được
– Được rồi bác sẽ bàn với bác trai
– Bác có người bạn nào có con gái đến tuổi lấy chồng ko
– Có chứ
– Vậy bác háy sắp xếp cho C làm quen với những ng đấy . hay nói đúng hơn là bác hãy ép C lấy một ai đấy làm vợ.
– ……….

Gia đình C giàu có và quyền lực, họ hề muốn hoặc chấp nhận cho con trai họ quan hệ với một người như tôi. C lại rất sợ và nghe lời mẹ nên bố mẹ C làm dược những điều tôi đề xuất tương đối dễ dàng.
1 tháng sau C chuyển công tác và 5 tháng sau C lấy vợ. Lần chia tay này với C tôi ko còn nhớ C quay quắt, vật vã nữa. Hình như khi biết phải đối diện với sự bị phát giác, sự lo lắng sợ hãi lấn át đi hết cảm xúc yêu đương. Tôi cũng ko ngờ tôi quên C nhanh như thế. Và C có vợ rồi cũng quên ngay tình yêu tội lỗi 1 thời.
Gia đình tôi vẫn bình yên.

Lại nói về bé Bông của tôi.
Là một người mẹ như bao người mẹ khác đứa con luôn là tài sản vô giá không gì so sánh được. Tôi rất yêu con, rất chiều con, cũng thật may mắn cho tôi là bé Bông rất dễ thương và học giỏi. Cho đến tận bây giờ trong suy nghĩ của Bé Bông tôi vẫn là một người mẹ tuyệt vời (vì mọi chuyện chưa bị lộ). Cho dù có bận vì những người đàn ông như B, C, D nhưng chưa bao giờ tôi bỏ bê chuyện chăm sóc con cái. Tôi chỉ dành cho người tình quỹ thời gian ăn cắp của công ty.
Đôi khi nhìn vào ánh mắt trong trẻo của Bé Bông tôi cũng thoáng giật mình: Bé Bông sẽ ra sao nếu mọi chuyện bị phơi bày. Nhưng rồi tôi lại gạt đi ngay: mọi chuyện sẽ ổn mà, đừng lo lắng quá , có ai biết gì đâu.
Nhớ lại giai đoạn bé Bông 2-3 tuổi, nếu ko vì con chắc chắn tôi đã bỏ A rồi. A yêu con nhưng lại ko biết cách chăm sóc con, Cái gì cũng vợ lo tất. Con ốm con đau thì kệ 2 mẹ con trằn trọc A nằm bên vẫn ngáy ngon lành.
Nói đến những mâu thuẫn vợ chồng thì toàn những chuyện vụn vặt đều có thể bỏ qua. Nhưng tiếc rằng tôi lại có B, C, D để so sánh với chồng mình. VÀ những hạt sạn vụn vặt ấy bỗng trở thành viên đá tảng trong đời sống vợ chồng của chúng tôi.
Tôi chập nhận cuộc sống 2 mặt để tồn tại một gia đình, muốn bé Bông có cả cha và mẹ và hiện tại đúng như tôi mong muốn con tôi có một vỏ bọc gia đình khá hoàn hảo.
Đi làm đựoc 5 năm , tôi đựoc kết nạp vào Đảng ( Có loại ngưòi như tôi đứng trong Đảng thảo nào Đảng ngày càng ko trong sạch vứng mạnh). Tôi thuộc vào diện cán bộ quy hoạch của Cty và đựơc cử đi học lớp trung cấp chính trị. Chương trình học 2 năm , 1 tháng học 1 tuần. Tại đây tôi găp D. D là giảng viên hơn tôi 7 tuổi, dạy môn triết học.
Chồng tôi tự hào về vợ khi thấy công việc của tôi thăng tiến, khi thấy tôi tham gia công tác Đoàn, Đảng nhiệt tình.
Tôi vẫn nhớ hôm tôi kết nạp vào Đảng chính B là ngừoi đọc quyết định và trao quyết định kết nạp Đảng cho tôi. Hôm đấy tôi mặc áo dài đỏ, tôi đẹp hơn ngày thường. Khi mọi ngưòi ra về hết tôi đã khóc trong vòng tay của B. B an ủi:
– E trưỏng thành thật rồi. Ko sao hết, mọi ngưòi ko biết thì ko sao hết
– E thấy mình thật tệ, em ko xứng đáng đc như thế này
– Có ai biết đâu em. Em làm việc rất tốt mà , cả tập thể ủng hộ em chứ có phải chỉ cá nhân anh đâu.
Tôi vẫn nhớ bản kiểm điểm tôi viết những ưu điểm của mình có câu là: tôi có lối sống trong sáng lành mạnh…
Năm đấy tôi 28 tuổi, và yêu B được 3 năm.

Mối quan hệ của tôi và B không phải chỉ là những quà tặng giá trị, những bữa ăn trên bàn tiệc, những lần mua sắm thoả thích mà đầy những sóng gió, tủi hờn .
Rất nhiều lần trên đừong đến chỗ hẹn tôi nhận được điện thoại của B: em quay về đi, anh có việc đột xuất ko đi được hay anh định ăn xong là đến với em nhưng lại có 1 khách quan trọng đến anh phải ngồi thêm 1 cuộc nữa…
Rồi những lần hẹn vào buổi chiều lúc 5h. ô tô đưa B quay về nhà lấy vợt để đi chơi teniss( thực chất là vác vợt vào KS) nhưng vợ lại có việc bận gì đấy bảo B phải đưa con đi học buổi tối. Thế là lại huỷ hẹn…
Rất nhiều lần nhiều lần như thế
B bảo thì tôi vâng nhưng nước mắt lại chảy dài trên đuờng trở về nhà. Cảm giác đầy tủi hổ và tôi nghĩ Ko hiểu B coi tôi là gì nhỉ? trong đầu anh tất cả những cuộc hẹn đều thật cẩn thận và tôi thấy ghét cái câu thường trực của B “ em à, phải thật an toàn em hãy đi nhé”
Nhẫn nhịn mãi tôi bắt đầu phản kháng tôi nhắn tin vào điện thoại của B
– em vẫn biết là NT3 thì phải chấp nhận, phải chịu đựng những điều mà người khác ko thể chịu đựng được nhưng cái gì cũng có barie của nó, em ko phải nơi vui chân thì anh đến ko thích thì anh đi. Em ko muốn tiếp tục nữa.
Nhưng B rất biết cách vỗ về:
– em nhắn tin như thế ai mà chịu được, thương chết đi mất
– thế anh nói đi: e là gì của anh: bồ, người tình hay rau sạch
– đừng có nói hỗn
– thế anh coi em là gì
– đừng bắt nói anh yêu em như trẻ con nữa
– vậy à No love thì No sex nhé
Và B nói “ hơn cả tình yêu, em là Hồng nhan tri kỷ của anh”
Lúc đấy tôi chả hiểu Hồng nhan tri kỷ nó quan trọng đến cái tầm cỡ nào nhưng thấy mình lại được dỗ dành vuốt ve.

Ngày đấy B còn ko biết nhắn tin và cũng ko quan tâm đến việc nhắn tin vì nó thật mất thời gian và dễ để lại dấu vết. Vì có phải lúc nào mình cũng nhớ xoá hết tin đã gửi đâu. Nhưng tôi bảo nhắn tin rất tiện vì có lúc hẹn hò có việc gì đấy em gọi mà anh ko thể nghe ví dụ như anh đang họp, đang có khách hàng, đang ngồi trên ô tô ( sợ lái xe biết) thì anh nhắn tin cho em để em biết chứ cứ điện thoại anh ko nghe máy e ko biết tình huống nó như thế nào để xử trí. Chẳng hạn là em đến khách sạn rồi mà ko thấy anh, điện thoại anh ko nghe vì đang ở trên ô tô thì a có thể nhắn: tắc đừong nên anh đến chậm 1 chút em cứ đợi đừng về nhé. Chứ cứ để vài lần em đến trước chờ anh 30phuts lại vùng vằng ấm ức ra về mà ko biết là tại sao.
Và B tập nhắn tin, tôi thấy buồn cừoi khi B đeo kính lão lò dò từng phím điện thoại và bây giờ thì anh nhắn tin còn nhanh hơn tôi. B bảo : đúng là công nghệ muôn năm.

Tại sao tôi duy trì quan hệ với B lâu đến vậy chỉ có thể KL thế này: Trong suy nghĩ của tôi B quá hoàn hảo và trong mối quan hệ với B tôi được rất nhiều ( tất nhiên B cũng thế), B đẹp , từng trải và thành đạt. B luôn thể hiện là có tình cảm với tôi chứ ko đơn thuần chỉ là sex. Và tôi cũng rất khôn ngoan thể hiện mình yêu B vì ngưỡng mộ chứ ko phải vì tiền vì công việc. Nói về năng lực công việc tôi rất xuất sắc, tất nhiên tôi ko phủ nhận có B thì cv thuận lợi hơn nhiều. Còn tiền: chưa bao giờ tôi hỏi xin tiền B, tôi thừa thông mình để hiểu: người đàn ông giàu có thì chả bao giờ tiếc tiền với người tình vậy thì đừng để lộ cái ý định moi của ra với anh ta.

Công ty tôi trả lương vào thẻ. B ko bao giờ trực tiếp đưa tiền cho tôi thỉnh thoảng anh chuyển vào TK của tôi một khoản tiền và bảo là cho em tiêu vặt hay là mua sữa cho bé Bông hoặc nếu có làm gì cần đến một món tiền lớn thì Uyên bảo anh. Tôi bảo: ( giả vờ thôi)
– Anh làm thế khác nào trả công cho em lên giường với anh
– E ko được nghĩ như thế. Anh rất tôn trọng em . Lưong của em thì anh ko trả hơn đựoc vì nó phụ thuộc chung vào mức trả của toàn cty. Đây chỉ là anh muốn cuộc sống của em đỡ vất vả hơn
Tôi thầm cảm ơn sự tế nhị của B, Vì nếu là bóc bánh trả tiền thì sau mối lần hẹn hò B có thẻ móc ví đưa luôn tiền cho tôi ????

Lẽ ra tôi viết tiếp đến Mối quan hệ với D nhưng tôi muốn kể thêm về B một chút để các bạn thấy cái mức độ che đậy của kẻ tri thức nó tinh xảo đến mức nào. Và hình như sự gắn bó lâu dài với B làm tôi khôn hơn, gian xảo hơn, sống hai mặt giỏi hơn .
Trong công việc và đời thường B đều đựoc mọi người quý mến, một người lãnh đạo uy tín đầy năng lực. Họp tổng kết toàn cty năm nào bỏ phiếu tín nhiệm B đều đạt 100%.
Còn tôi từ ngày ngoại tình , chính xác là từ ngày có B cuộc sống của tôi dễ thở hơn cả về nghĩa đen và nghĩa bóng. Tôi trở nên dễ tính, ít đòi hỏi ở chồng, bớt cãi vã với chồng và luôn mang tư tưởng mình là người có lỗi mình cần phải tốt với chồng hơn. Còn Bé Bông đương nhiên đựoc hưởng một cuộc sống vật chất đủ đầy. B cũng rất quan tâm đến bé Bông. Những lần cơ quan tôi tổ chức 1-6 hay là rằm trung thu tôi cho Bé Bông đến bao giờ B cũng nựng: Ra ông bế xem bé Bông bao nhiêu cân nào? ( ở cơ quan trước mặt mọi người tôi gọi B là chú). Năm bé Bông vào lớp 1 B là người trực tiếp đi xin cho Bé Bông đc vào lớp chọn. Ngày sinh nhật bé Bông hay ngày lễ tết hoặc đi công tác nước ngoài ko bao giở B quên mua quà cho bé Bông. Vậy thì có thể nói B ko yêu tôi ko?
Những ngày tết vợ chồng tôi đều cũng đến nhà B chơi. Vợ B còn khen bé Bông xinh, lớn nhanh làm con dâu Bác nhé. ( tôi goị B là chú nhưng gọi vợ B là chị vì vợ B kém chồng 10 tuổi) Như thế để thấy mối quan hệ giữa hai gia đình tôi và B rất tốt. Vợ B ko một chút nghi ngờ.
Nhiều lần B còn nói
– làm thế nào lớn lên con Bông làm con dâu anh thì tốt nhỉ
– Anh ko sợ Bông giống mẹ sao
– Đừng có nghĩ vớ vẩn, e là gái ngoan mà
– E ko ngoan
– Hư với anh thôi là đc
– Anh nghĩ anh có trách nhiệm lo lắng cho em và cả Bông nữa
– Nói dối, Bông có phải con anh đâu
– Thì anh tính như thế thì Bông sẽ sướng, của cải nhà anh anh chẳng phải chia sẻ cho ai.
– …
B luôn hướng tôi biết hưởng thụ cuộc sống nhưng phải kín đáo ko phô trương gây chú ý ghen ghét nơi công sở. Trong công viêc thì phải gương mẫu và có trách nhiệm. Tôi dùng hàng hiệu nhưng đơn giản chứ ko loè loẹt diêm dúa. Trang sức thì cái gì cũng nhỏ nhỏ xinh xinh nhưng là kim cưong chứ ko phải những viên đá to lấp lánh sắc màu. Tóm lại tôi phải làm sao để mình đừng quá nổi bật nhưng vẫn xinh đẹp và hấp dẫn.
Năm 2006 tôi bảo với B tôi định mua xe máy LX B bảo:
– LX và spaysy tiền như nhau . LX đi trẻ trung và gây sự chú ý vì LX rất ấn tượng ( ngày mới ra, xe LX trông rất đẹp) Cả cty mình chưa ai đi xe đấy. Em mua spaysy đi cho nó an toàn.
Tôi nghe lời B mua spaysy . Dù nó cũng là xe đắt tiền nhưng chả ai bàn tán gì chỉ khen đi xe này thanh lịch.
Ngày tôi định xây nhà mới , vì cái căn nhà cấp 4 nó xuống cấp quá rồi ,xây đơn giản thôi vì vc tôi cũng chỉ tích lũy đc ít tiền. Tôi nói với B, B bảo:
– Anh có thể cho tiền em xây nhà 5 tầng. Nhưng làm thế dự luận sẽ sinh nghi. VC em còn trẻ chưa nên xây nhà.
– NHưng cái nhà nó cũ quá trời mưa trời nắng thật khổ mà bé Bông vào lớp 1 rồi phải có phòng riêng cho con học nữa
– Để anh tính
Và B bảo tôi bán căn nhà cũ mua căn nhà mới khang trang hơn. Số tiền thiếu B cho tôi hết.
Vậy là tôi có nhà mơí mà chẳng tai tiếng gì vì coi như sang ngang. Hơn nữa xây nhà nghe thật to tát còn đổi nhà nó chỉ như thêm chút ít.
Để hợp lý hoá số tiền B cho với chồng ( vì chồng tôi biết mức thu nhập của tôi). B phải làm việc trước với chủ nhà để làm hợp đồng mua bán với vợ chồng tôi thấp xuống ( khoản chênh lệch B trả trực tiếp cho chủ nhà)
Ban đầu chồng tôi thắc mắc
– sao mình mua đc rẻ thế nhỉ?
– Tôi giải thích vì bác chủ nhà cần bán gấp để có tiền chạy án cho con.
– Hay giấy tờ có vấn đề
– Khi nào trả tiền mình làm hợp đồg công chứng rồi sang tên luôn mà
– Thế thì yên tâm
Bác chủ nhà ko biết chuyện cứ khen tôi có ông chú tốt và tế nhị ( B bảo là làm thế cho chồng nó đỡ mặc cảm là lấy tiền của nhà vợ)
B lo lắng chu toàn cho tôi như thế thì có phải B yêu tôi ko?

Viết đến đây vàc đọc cmt của mọi người tôi chợt nhớ B đã từng bảo tôi:
– Em muốn được mọi đồng nghiệp yêu mến thì phải sống chan hoà
– Nghĩa là sao?
– Là ở cơ quan e đừng nổi bật quá , đừng bao giở có thái độ ỷ lại vào anh, cậy có anh bênh vực.
– Em biết chứ
– Em phải hiểu rằng “ Hơn thì người ta ghen, hèn thì người ta chê”. Anh dư sức lo cho em đc đàng hoàng. Có điều em ko đc bộc lộ mình đang rất đủ đầy. Hãy ở tầm vừa vừa, đừng để thiên hạ quá chú ý là được.
Với người như B tôi luôn tin anh đúng, khi viết top này thì tôi càng tin anh bao giờ cũng đúng. Ỏ đây tôi đã bộc lộ hết cuộc sống của mình và tôi bị ghét. Ghét vì ngoại tình là 1 lẽ nhưng tôi có cảm giác tôi bị ghét vì tôi kiếm tiền dễ quá, CS sung sướng vật chất quá, đc giai yêu nhiều quá (hay lợi dụng là tuỳ theo quan điểm mỗi người).
Cũng là một món đồ khi tôi đem khoe là 1 sợi dây chuyền gắn đá, mọi người sẽ xúm vào ngắm và khen tôi đeo rất hợp với sự chân tình. Nhưng nếu tôi khoe đấy là sợi dây có gắn kim cưong 5 ly, mọi người cũng vẫn khen nhưng ko còn sự chân tình nữa, sẽ là ghen tỵ và thầm ước mình cũng có 1 viên kim cương như thế.

Thế mới biết tôi vẫn còn rất non. Và tôi hiểu sống giả dối thì sẽ đựoc yêu quý hơn. Tốt thì khoe ra xấu xa thì đậy lại. Viết đến đây mới đc ½ chặng đường tôi đã đi qua. Còn C quay lại, còn mối tình 3 năm với D, còn hậu quả mà tôi đang phải âm thầm gánh chịu nữa . Nhưng thiết nghĩ tôi ko nên viết nữa. Dù đã biết có rất nhiều ý kiến trái chiều tôi vẫn sock khi đọc cmt của một số người.
Viết cho lòng nhẹ nhàng hơn. Nhưng ko như tôi mong muốn tôi ko trút bỏ đc cũng ko gột rửa đc ít tội lỗi nào.
Soi mình vào gương tôi ko hiểu đâu mới là khuôn mặt thật của mình. Tối vẫn rất trẻ so với tuổi ( chắc là do ko phải lo cơm áo gạo tiền) ko có nét nào thật nổi bật nhưng nhờ có nước da trắng nên mặt tôi rất sáng. Cố tìm ra một nét trơ trẽn, lẳng lơ, gian xảo ( hay như người ta vẫn nói nhìn mặt đã thấy tiền án tiền sự, nhìn mặt đã thấy đĩ) tôi cũng ko thể nào tìm đựoc. Khuôn mặt tôi vẫn trong sáng đến không ngờ.
Đành chấp nhận số phận tôi là thế phải gắn với A, B, C,D không thể nào khác đựoc.
Lớp học chính trị của tôi có 45 người, 33 nam và 12 nữ chủ yếu là người trung tuổi thuộc các công ty trong ngành, cty tôi chỉ có 1 cán bộ đi học là tôi-tôi ít tuổi nhất lớp.
D là giảng viên biên chế của Học viện chính trị. Ở trường đào tạo cán bộ Lê Hồng Phong này D chỉ là giảng viên liên kết theo hợp đồng. D giảng 2 bộ môn: triết học và tư tưởng Hồ Chí Minh.
Khi học phổ thông và đại học tôi đều học rất thường ko xuất sắc ở bất cứ môn học nào. Đủ để vào được đại học, đủ để có tấm bằng ĐH khá- chỉ thế thôi.
Và khi bắt đầu đi học cái lớp toàn người già đứng đắn lich lãm này, tôi rất chán. Mà học cái lớp này chả ai dám bỏ học, trốn tiết bao giờ .B thì động viên:
– Chán cũng phải học, nó là tấm vé để e thăng tiến.
Và môn học đầu tiên là triết. Cái môn tôi ghét nhất từ ngày học đại học. Nhưng D có cách giảng bài làm ko học viên nào buồn ngủ. D ko như tôi hình dung về 1 ông thày giáo triết , D uyên bác, hài hước và dí dỏm.
Trong lớp tôi ngồi đầu bàn thứ 3. Vừa tầm để nghe giảng, vừa tầm để biết D rất hay ngắm nhìn mỗi khi tôi cúi xuống ghi bài. Chỗ ngồi rất lý tưởng để mỗi khi D đi xuống lớp thì dừng lại ở chỗ tôi để giảng bài. Và tôi biết D mê mùi nước hoa của tôi.
D có dáng dong dỏng cao thư sinh rất hợp với người thày giáo. Khuôn mặt đẹp và đặc biệt đôi mắt rất sáng , thông minh và thu hút. Sau này ngoài đôi mắt tôi mê khoé miệng, cặp môi của D, hình bóng lịch lãm hoàn hảo của B chẳng còn lảng vảng trong đầu tôi nữa.
Một tháng chỉ học 1 tuần. 1 tuần trôi nhanh như ngựa chạy.
Tôi biết D chú ý đến mình, ko hề có 1 chút phản ứng tự vệ tôi bống thấy môn triết ko còn nhàm chán nữa. Tôi bắt đầu mong đến gìơ học triết.
Trong môi trường làm việc tôi có cơ hội được tiếp xúc với rất nhiều đàn ông, nhiều hạng người và ngoài B,C,D ra còn rất nhiều kẻ tán tỉnh tôi theo kiểu tán đc thì đi Nhà nghỉ ko thì thôi Chứ ko như B, C và D của tôi và tôi cũng vậy trước những ong bướm bông đùa chỉ mỉm cười cho qua nhưng B,C,D thì khác ko đơn giản chỉ là chuyện lên giường ,có nhớ thương, có đau đớn, có dằn vặt và cả hạnh phúc nữa.
Tôi vẫn nhớ những lúc tôi nhớ B cồn cào mỗi dịp B đi công tác dài ngày. Tôi đếm từng ngày đợi B về. B cũng nhớ tôi điên dại, xuống sân bay là lao về KS ngay và lần nào cũng ko quên mua cho tôi vài thanh socola ở cưả hàng miễn thuế.
Tôi vẫn nhớ những ngày tôi mong đến chiều thứ 7 để được ở bên C, xót xa cho C mỗi khi hẹn rồi mà tôi ko thể nào đi đc.
Và với D thì tôi mong khoá học ko chỉ là 1 tháng 1 tuần nữa. Tôi muốn học đủ cả tháng.
Cả 3 ngưòi tôi đều có tình cảm với những cung bậc cảm xúc khác nhau. Vậy thì làm sao có thể nói đây là mối quan hệ tình – tiền hay đổi thân xác lấy tiền, đổi thân xác lấy những cảm giác thăng hoa…. Nói chính xác hơn ban đầu thì tôi yêu B trong sáng còn tiền chính là thứ duy trì mqh của tôi và B, nó khiến tôi lệ thuộc vào B, khiến mqh bề vững hơn.
Khi gặp D tôi bắt đầu nghi ngờ chính mình. Tôi nghĩ mình mắc một căn bệnh nào đó.Những ngày đi học buổi trưa tôi vẫn ở bên B, vậy thì sao tôi lại nghĩ đến D được nhỉ.

Từ lúc đi làm đến bây giờ tôi chỉ để một kiểu tóc ngang vai tỉa đơn giản, ko nhuộm hay uốn lọn cầu kỳ. Chồng tôi và B đều bảo kiểu tóc này rất hợp với tôi, ko nên thay đổi. nhìn rất ngoan trong sáng và nữ tính.
Trong lớp học tôi được chú ý ko phải bởi tôi trẻ nhất, mà là cái vỏ bọc bề ngoài cơ thể tôi, mùi hương toả ra từ tôi dường như rất lạ trong cái môi trường học người gìa thì nhiều người trẻ thì ít này.
Cả lớp ai cũng bảo: chỉ 1 là chiếc áo sơ mi với chiếc jup đen đơn giản một chút son hồng mà sao em đẹp thế
Mấy chị mấy cô thì hỏi : em may đồ ở đâu mà đẹp thế
Còn các chú các anh thì: Hôm nào Uyên nghỉ học là cả lớp buồn vì nhớ mùi nước hoa của Uyên.
Và D thì ngắm nhìn tôi nhiều hơn, bài giảng có lửa nhưng đứng gần tôi đôi khi D bị va vấp câu từ.Môn học của D kết thúc trong 3 tháng và D chính thức săn đón tôi mỗi buổi chiều tan học.
Gia đình D ở một tỉnh gần HN, hàng ngày anh đi dạy cuối tuần mới về nhà. D ở căn hộ tập thế nhỏ của Học Viện Chính trị phân cho . Nói thế để hiểu D ko bị sự kiểm soát của gia đình.
Lúc đi học tôi chưa mua ô tô. D thường kiếm cớ đi cùng tôi một quãng đường, hoặc mới uống caphê một lát đã hãy về. Tôi bắt đầu nghĩ đến D nhiều hơn.
Thỉnh thoảng những buổi trưa của ngày đi học ko có hẹn với B, tôi uống caphê cùng D. D có một sự cuốn hút khó tả: rất tâm lý rất lãng mạn nhưng ko hâm như mấy ông thày dạy triết tôi đã gặp.
– E có biết em rất đẹp ko
– Ko em ko đẹp
– Nhưng với anh rất đẹp, rất đáng yêu
– K, em ko đáng yêu. Anh biết gì về e mà nói thế.
– Ko cần biết. Chỉ biết Anh yêu em ngay từ lần đầu anh vào lớp giảng bài.
D tỏ tình với tôi khi giúp tôi dắt xe ra trong bãi xe của nhà trường.
Vẫn biết sẽ là như thế nhưng trên đường về nhà tôi nghĩ mông lung. Tình yêu ư? Sao tình yêu đến với mình lúc nào cũng dở hơi thế nhỉ? Mình đang có A, mình đang có B, sao lại đỏ mặt khi D nói anh yêu em nhỉ? Gương mặt D, giọng nói của D cứ văng vẳng trong suy nghĩ của tôi.
Khi yêu D ngưòi đàn bà trong tôi mới bắt đầu được đánh thức. B làm tôi say đắm với những nụ hôn sau gáy những vòng ôm bất chợt. C làm tôi mệt nhoài với những đòi hỏi như vắt kiệt tôi. Còn D thì khác D hôn tôi từ gót chân đến tóc, cái cách D yêu tôi như trẻ con nhấm nháp một thỏi kẹo sôcola. Và nói thì mọi người sẽ ko tin nhưng thật sự với D tôi mới biết thế nào là lên đỉnh.
Sau này mối khi nhớ đến D là tôi nhớ đến bờ môi và vòng tay ấm. Nói chính xác D và tôi say nhau vì dục vọng. Chúng tôi quá hoà hợp trong chuyện ấy.
Một buổi sáng mùa đông trời rất lạnh. Trễ kinh 5 ngày. Chu kỳ của tôi vốn rất đều, tâm trạng đầy lo lắng tôi thử QT. Mắt tôi như nhoè đi khi cố căng ra nhìn xem đây là 1 vạch hay 2 vạch. Không thể nhầm lẫn chính xác là 2 vạch. Tôi ngất xỉu ngay trong tolet nhà mình.
A thấy tiếng động mạnh hoảng hốt bế tôi vào giường. Tôi nhắm nghiền mắt, người rã rời như tháo khớp. A mừng rỡ khi biết tôi có thai và nghĩ đây là triệu chứng nghén.
Khoảng giữa của chu kỳ rơi vào thứ 6 là buổi học cuối tuần tôi có hẹn với D, chiều ngày thứ 7 với B, ngày chủ nhật với A. Trứng của tôi rụng vào ngày nào đây?
Và đây mới là mở màn bi kịch của cuộc đời tôi.!!!

Khi bé Bông gần 5 tuổi, cuộc sống vợ chồng dần chấp nhận được nhau, và căn nhà mới đã được sang tên ổn thoả. Tôi và A lên kế hoạch có em bé thứ 2.
Tôi nói với B kế hoạch này, B hoàn toàn ủng hộ và vào những ngày giũa chu kỳ tôi đều tránh gặp B và D. Một năm sau tôi vẫn ko có thai. Cũng ko hề lo lắng tôi nghĩ con cái là trời cho có phải cứ đến ngày rụng trứng quan hệ là có được bé ngay đâu.
Từ ngày lấy chồng và sinh bé xong tôi ko dùng biện pháp tránh thai nào, chỉ tính ngày theo chu kỳ. Đặt vòng thì tôi bị rong kinh, uống thuốc thì nôn oẹ suốt ngày. Còn BCS thì tôi cược với các mẹ rằng: chả có người đàn ông nào muốn dùng BCS với vợ hay ngưòi tình cả. A tin tôi chung thuỷ, B và D đều tin ngoài chồng tôi chả có ai. Ngần ấy năm theo định kỳ tôi đều đi khám phụ khoa , lạy trời tôi ko mắc bệnh gì do Tình dục ko an toàn. A, B, C, D mối lần âu yếm đều thì thầm: em thật đặc biệt, cô bé của em lúc nào cũng rất ngon và sạch sẽ…
Khi thấy mình khó có thai tôi bất cẩn hơn không tránh ngày hẹn B, D theo chu kỳ kinh nữa và lần này thì tôi không thoát. Tôi có thai trong hoang mang tột độ.
Khỏi phải nói A chông tôi mừng rỡ đến mức nào. Từ ngày tôi có thai bé thứ 2 chiều nào đi làm về tôi cũng thấy A huýt sáo, nô đùa với Bé Bông vang nhà.
Tôi nói với B:
– Em có thai. Nhưng em không dám chắc của anh hay A nữa.
Chưa bao giờ tôi thấy B giận giữ đến thế, khuôn mặt anh đanh lại, ánh mắt giận dữ và giọng nói như gầm lên:
– Tại sao em lại có thể ko cẩn thận như thế? Em nói lại cho tôi nghe xem nào ( lần đầu tiên B xưng tôi với tôi)
– Hôm đấy em gặp anh vào ngày thứ 15 của chu kỳ và với A là ngày thứ 16. Vòng kinh của em rất đều là 28-30 ngày.
– Em nhớ ngày chính xác chứ
– Chính xác vì hôm đấy là thứ 7 mà
– Vậy thì em phải bỏ cái thai, chỉ 1% là của anh cũng phải bỏ.
– Nhưng e rất khó có thai, bỏ rồi ko có được nữa thì sao.
– Em còn trẻ, đừng lo lắng quá.
– …
Tôi không dám nói với D vì sợ mọi chuyện rối tung thêm.
Tôi xin tư vấn của Thanh Tâm qua tổng dài 1088.
Sau 2 tiếng đồng hồ để kể tóm tắt sự việc. Thanh Tâm tư vấn:
Con gái ơi, con gái đúng là hồng nhan đa đoan rồi. Cô gọi con là con vì con chỉ bằng tuổi con gái út của cô. Năm nay con 30 tuổi, mà cũng phải để gần 2 năm con mới có được đứa con này. Con hãy giữ nó và cô chỉ biết cầu nguyện đứa bé là con của A chồng con. Phá bỏ nó là con xoá được mọi sự nguy hiểm, mọi sự bất an lo lắng. Nhưng cô lại lo liệu con có thai được nữa hay không vì tỷ lệ vô sinh thứ phát dang ngày càng tăng đấy con gái ạ. Con háy suy nghĩ thật kỹ rồi quyết định nhé. Còn đứng ở vai trò tư vấn cô khuyên con giữ lấy đứa bé và đối diện với hệ luỵ nếu đấy ko phải con của A.

Tôi bàn bạc lại với B. B nhất định bắt tôi phá bỏ:
– Em có nghĩ nếu đấy là con của A nhưng khi có thai em cứ lo lắng không biết là con của ai thế này cũng rất ảnh hưởng không.
– Nếu nó là con của anh thì coi như em giết chết sự nghiệp của anh. Giết chết gia đình của anh.
– Hãy nghe anh và vì anh 1 lần này thôi.
Lúc này tôi mới thấy sợ B, sợ sự hèn nhát của B.
B sắp xếp cho tôi đi phá thai cẩn thận đến từng chi tiết.
– Anh sẽ cùng em đi Sài Gòn để làm chuyện này. Đi trong ngày thôi, anh sắp xếp hẹn trước bác sĩ ở trong đấy rồi.
– Em nghĩ ở HN cũng được mà .
– Không đựoc chỉ cần gặp 1 người quen biết em là hỏng hết. Tốn kém còn hơn lúc mất tiền tỷ cũng không bịt mồm thiên hạ được.
– Em nói với A thế nào đây.
– Phá thai xong e sẽ rong kinh vài ngày, hãy nói với A e bị sảy thai.
B cùng tôi bay vào TP HCM. Vì rất hay đi công tác nên B còn cần thận không làm thủ tục bay cùng tôi để tránh ngồi gần nhau vì sợ tiếp viên hàng không biết.
Trên chuyến bay đấy tôi ngồi cạnh 1 cặp vợ chồng đi vào Bệnh viện Từ Dũ để làm thụ tinh ống nghiệm. Anh chị lấy nhau gần 10 mà chưa có con. Hai người chữa trị rất vất vả ở Hà Nội 5 năm rồi nhưng không thành công nên lần này quyết định vào Nam để tăng thêm hy vọng có con. Nghe chuyện của anh chị mà tôi thầm rơi nước mắt. Tôi sợ mình sẽ giống anh chị, sợ mình không được làm mẹ thêm một lần nữa. Xuống sân bay tôi bảo B:
-E muốn giữ đứa bé này.
-Không bàn cãi nữa e phải nghe anh.
Tôi lầm lũi theo B vào bệnh viện. Run rẩy nằm lên bàn làm thủ thuật. B đứng cạnh tôi nắm chặt tay an ủi. Không hiểu vì sợ hãi hay do sức khoẻ yếu tôi tụt huyết áp. Bác sĩ không dám thực hiện vì nguy hiểm. Không lường trước được tình huống này. B và tôi quay ra hà Nội vì hôm đấy tôi không có lý do đi đâu qua đêm hợp lý.
B buộc phải cho tôi để cái thai vì sợ nguy hiểm đến tính mạng của tôi. Và càng ngày tôi càng thấy sự tính toán của B thật hoàn hảo nhưng lạnh gáy. Tôi không hiểu B là người có bộ óc hoàn hảo hay là một robot thông minh nữa. B bảo:
– Chờ đến ngày em sinh anh sẽ đi làm giám định ADN.
– Vâng.
– Hy vọng nó là của chồng em.
– Em cũng mong thế
– Nếu là con của anh thì anh cũng có kế hoạch rồi. A sẽ xin chuyển công tác cho em và có thể là em phải chuyển cả nhà nữa. Điều quan trọng nhất là em không đựoc để cho A nghi ngờ . Bước đường cùng là A phát hiện ra em cũng không được nói đấy là con của anh. Em phải chấp nhận gia đình em tan vỡ để giữ lấy gia đình anh yên ổn và quan trọng nhất là sự nghiệp của anh không bị ảnh hưởng gì. Rồi anh sẽ tìm cách bù đắp cho em.
Bốn tháng đầu mang thai tôi vẫn đều đặn vào KS với B vào nhà nghỉ với D. Tuyệt đối không có sex. Chỉ là những nụ hôn và vòng tay âu yếm hoặc có vài lần tôi chấp nhận quan hệ bằng miệng để giải toả sự kìm nén của B, D.
B và D đều thoả mãn và cùng nói: e có bầu lại hay. Quan hệ đường này là thú vị nhất.
Sự giải thích của tôi khiến D không một chút nghĩ ngợi về việc cái thai đấy có sắc xuất là của mình không vì D không cẩn thận như B, D khong nhớ ngày đèn đỏ của tôi. D nghĩ tôi có thai như một lẽ bình thường vì bé Bông đã lớn.

Đứa bé đúng là có số làm người. Chín tháng 10 ngày tôi sống trong sợ hãi vậy mà trộm vía Cu Bi ra đời nặng 3,5kg hồng hào khỏe mạnh.
Ngày tôi sắp sinh B khuyên tôi nên mổ. Tôi rất ngạc nhiên vì BS theo dõi bảo tôi hoàn toàn đẻ thường được. B vẫn đăng ký BS mổ cho tôi với lý do là : thà để cái bụng xấu còn hơn cái chỗ đấy xấu., B nói : phụ nữ sinh nở nhiều chỗ đấy sẽ thâm đen và xấu xí, còn đâu hồng hào cho anh hôn nữa. Còn đường mổ ngang trên bụng lẫn vào nếp gấp chỉ như đưòng chỉ chạy ngang. Tôi thấy B thật chu toàn. Nhưng lúc đấy tôi ko nghĩ được B lo cho tôi chính là để phục B mãi mãi sau này. Tôi phải nói vói A, con to so vói em nên BS bảo mổ cho an toàn lại đõ đau đón anh ạ. Thấy họp lý A tin ngay.
Ngày tôi sinh nở mẹ tròn con vuông nhà chồng tôi mừng như mở hội. Bố chồng tôi ôm cháu vừa nựng vừa rơi nước mắt: vậy là ông có thằng cháu đích tôn rồi.
Tôi cũng rơi nước mắt vì mừng , vì lo, và vì thương bố mẹ chồng nữa.
Bố mẹ chồng tự hào về cô con dâu biết đẻ. Đây là lần thứ 2 tôi nhận thấy rõ sự hài lòng của bố mẹ chồng. Lần thứ nhất chính là lần cơ quan tôi về quê chồng tôi xác minh lý lịch để kết nạp tôi vào đảng. Cái chuyện tôi có 1 công việc tốt và thu nhập cao chẳng khiến ông bà bận tâm nhưng cái chuyện tôi đựoc kết nạp vào Đảng lại là điều ông bà vẻ vang với bà con lối xóm. Và lần này là tôi đẻ đựoc con trai, sự vui mừng rạng rỡ của ông bà ánh lên trong đôi mắt đã hằn sâu nhiều nếp nhăn nheo
Cu Bi được đầy tháng B lấy mẫu đi xét nghiệm ADN ở 1 trung tâm trên đường Vĩnh Phúc. Kết quả “ không phải là cha con” khiến B phát điên vì sung sưóng. Ôm Tôi vào lòng B nói:
– Cám ơn em!
Không nói gì nhưng tôi cũng không tài nào hiểu đựoc B cám ơn tôi vì điều gì.
Với tôi lúc ấy mới chỉ là 1 đối tượng có khả năng là cha của cu Bi được loại trừ còn D nữa.
Tôi tự đi thử ADN của A với Cu Bi Kết quả “ không phải là cha con”. Vậy cu Bi là con của D.

Chồng tôi không 1 chút nghi ngờ vì cu Bi có nét giống mẹ nhiều hơn. Cu Bi dài rộng hơn những đứa bé cùng tuổi nhưng cả A và D cùng cao . Cu Bi trắng trẻo thì da của tôi và D cùng trắng. Duy nhất đôi mắt là của D thì không lẫn vào đâu được. Ai cũng bảo đứa bé toàn giống những cái đẹp của bố mẹ. Cao giống bố , trắng giống mẹ còn các nét thì lai của bố và mẹ. A vẫn không 1 chút nghi ngờ.

B hoàn toàn hài lòng về cuộc sống của gia đình B và gia đình của tôi. Hai gia đình đẹp như 2 bức tranh hoàn hảo. B vẫn nói gia đình em có bình yên cuộc sống của em không sóng gió thì anh mới yên ổn được. B biết đâu tôi còn có D nữa.
Khi có kết quả ADN tôi bắt đầu lẩn tránh D tôi nói với D là dừng lại mqh này với lý do có thêm con rất bận rộn. D đồng ý trong miến cưỡng và nói:
– Khi nào có cơ hội anh vẫn muốn ở bên em.
– Không thể nào khác được mình dừng lại thôi anh ạ.
– Hiện giờ D đã là trưởng khoa . Chia tay D nhưng chúng tôi vẫn giữ liên lạc. Thỉnh thoảng D vẫn điện thoại hỏi thăm tôi. Tỗi vẫn liên lạc với D mỗi khi có người nhờ xin điểm hay tài liệu học.

Bé Bông nhà tôi đã 9 tuổi, Cu Bi sắp lên 3. Gia đình tôi thật hạnh phúc.
Gia đình B cũng hạnh Phúc . Con gái B năm ngoái đã lấy chồng. Con trai thì học trưòng chuyên của Thành phố..
B giờ đã là thứ trưởng của 1 bộ và không làm cùng cơ quan tôi nữa

Vợ B vẫn không biết , cưới con gái tôi cùng chị đi đặt may áo dài. Hai chị em rất là thân thiết.

Tôi vẫn có gia đình và giữ mqh với B sang năm thứ 8 mà chưa bị phát giác có thể KL như thế này:
– B yêu tôi nhưng rất lý trí và tỉnh táo
– Tuyệt đối không liên lạc với nhau khi cả hai đã về nhà ( tôi cũng ko nhớ B điên cuồng như C vì ngày nào chúng tôi cũng gặp nhau tại nơi làm việc.
– B không biết nhắn tin, yêu tôi 3 năm mới tập toẹ nhắn tin và hạn chế tin nhắn tôí đa. Vì cái mạng điện thoại rất dở hơi, có khi nhắn từ chiều nhưng đến tối hoặc đêm tin mới đến.
– Đi mua sắm cùng nhau tuyệt đối ko đi vào thứ 7, chủ nhật hay ngày lễ vì những ngày đấy rất đông người cùng đi mua sắm dễ gặp người quen.
– không thay đổi thái độ đối xử với vợ con: ko chiều chuộng hơn, ko mua quà tặng nhiều hơn nghĩa là trứoc khi gặp tôi B đối với vợ thế nào thì cứ thế mà diễn . Chứ đàn bà thấy bỗng dưng chồng tốt với mình quá cũng nảy sinh nghi ngờ.
– Không cùng nhau vào, ra KS cùng một lúc, hẹn hò ở một KS an toàn và có cửa hậu.
Ra khỏi KS ai về nhà đấy không đt hỏi anh hay em đã về đến nhà chưa. Không chúc ngủ ngon gì hết. Có nhớ nhau cũng cố mà kìm chế sáng mai đến cơ quan lại gặp.
– Chuyện sex với vợ cố gắng trả bài đầy đủ hoặc từ chối do công việc căng thẳng, do tuổi tác ( bây giờ B đã 56 tuổi rồi, theo B nói thì 1 tháng mới quan hệ với vợ 1 lần, vợ B 46 tuổi nên 1 tuần B gặp tôi 1 lần hoàn toàn có thể dàn xếp được)
– và cuối cùng B là người có tiền và sử dụng đồng tiền hiệu quả
HIện tại tôi gắn bó với B không vì yêu và ngưỡng mộ nữa mà như 1 thói quen khó bỏ, tôi nghĩ cả với B cũng vậy. Cuộc đời chúng tôi là phải có nhau như đáp án phải có của phép cộng trừ.
Điều tôi trăn trở và luôn luôn canh cánh lo lắng chính là cu Bi. Mai này nếu A biết. Mai này nếu D biết, D có đòi con không? ( D có 2 con gái). Lúc đấy tôi sẽ mất hết mất A mất bé Bông mất Cu Bi và mất cả B nữa.
Cũng muốn viết chi tiết hơn vô vàn những ngổn ngang lo lắng, những dằn vặt hàng ngày phải đối diện. Và còn giai đoạn C quay lại nữa. Nhưng mod đã guỉ tin nhắn cảnh báo nên mình phải viết vội cho phần kết này.
Cũng ước ao được làm lại từ đầu, hay chính xác hơn là chọn lại từ đầu nhưng thời gian chẳng thể nào quay trở lại được nữa.
Cũng muốn rời xa chấm dứt hẳn với B, nhưng B chẳng bao giờ đồng ý B có nhiều cách để giữ chân tôi.
Và B nói: có thể em đã thật trưởng thành để không tin tất cả những điều anh nói nhưng em phải tin em chính là người đàn bà anh yêu nhất trong đời.
Làm cách nào để khỏi thoát khỏi B đây.
Ban đầu tôi cũng nghĩ Mqh giữa tôi và B sẽ không kéo dài như thế này. Rất nhiều lần tôi đòi chấm dứt, tất nhiên B không đồng ý. Nhưng có 1 lần B ôm chặt tôi và nói:
– Đừng bao bỏ anh.
B lúc đấy không mạnh mẽ như tôi vẫn thấy, mà B làm tôi có cảm giác xa tôi B không sống nổi, ánh mắt B đầy yêu thương thành thật. Tôi hay bắt B khẳng định tình yêu bằng 3 chữ “ Anh yêu em” nhưng hơn 7 năm trôi qua tôi chưa được nghe nó lần thứ 2. Dường như B ngại ngùng khi nói lên 3 từ đấy hoặc B không yêu tôi để dũng cảm nói 3 từ đấy 1 cách trơn tru. B chỉ khẳng định thế này:
– Tất cả những gì anh làm cho em chưa đủ em tin vào tình cảm anh dành cho em sao. Đừng nghe đàn ông nói hãy nhìn anh ấy làm..

Đoạn kết tôi đã viết ở phần trên rồi. Mod mở lại top thì tôi viết chi tiết hơn về những trải nghiệm tôi đã đi qua .
Cuộc đời này do chính tôi lựa chọn. Tôi lấy A vì tình yêu không có ai ép uổng. Tôi đến với B,C,D cũng là tự nguyện không hề có sự lừa gạt giăng bẫy ở đây và tôi chấp chận sự trừng phạt với sự lựa chọn đầy tính toán này. Chỉ có điều đến giờ tôi vẫn chưa bị lộ chân tướng mà thôi.
Còn dằn vặt và sám hối thì có chứ, tôi phải đối diện với nó hàng ngày thậm chí hàng giờ mỗi khi chứng kiến A chăm sóc yêu quý Cu Bi, mỗi khi A nói với ai đó về vợ mình đầy vẻ tự hào, tôi có lỗi với A quá nhiều. Nói ra những lỗi lầm để tội lỗi nhẹ hơn? Để A tha thứ? Để được thanh thản suốt quãng đời còn lại? Tôi thừa thông minh để hiểu điều đấy là hoang tưởng. Khi sự thật được phơi bày tôi sẽ mất hết. Còn A và 2 đứa trẻ thì sao, liệu cuộc sống của họ có tốt hơn khi chưa biết sự thật. Nhất là A khi biết vợ mình đàng điếm như thế này anh có sống nổi không? Vì vậy Tôi vẫn lựa chọn sự im lặng để A và hai con tôi sống bình yên trong sự ngọt ngào yên ấm đầy giả tạo này.
Nhiều lần tôi nói những lo lắng này với B. B đều bảo: chuyện này chỉ có trời biết đất biết người trong cuộc biết. Không bị phát giác mà em tự thú thì em là người ngu nhất trên đời, không ai khuyến khích em thành thật trong trường hợp này. A trong cơn phẫn nộ có thể giết chết em, có thể đến nhà anh đập phá thậm chí đâm chết anh, lúc đấy sẽ là bi kịch lớn. Còn nhẹ nhàng hơn A sẽ buồn chán, bỏ bê công việc sa vào rượu chè và gia đình em tan vỡ. Điều tốt nhất em nên làm là giữ gìn làm sao để mọi chuyện không bị bại lộ. Còn vẫn bình yên thì em đừng suy nghĩ nữa cho mệt người.
Đừng suy nghĩ, làm sao tôi có thể đừng suy nghĩ khi hình bóng D hiển hiện hàng ngày qua khuôn mặt của cu Bi, khi tôi vẫn đang tiếp tục duy trì mqh với B. Tất cả như một nhân chứng sống cho những tháng ngày đầy tội lỗi mà tôi đã đi qua.
Có 1 lần B nói với tôi thế này: Anh rất thích nghệ thuật múa … của trung quốc ( tôi không nhớ chính xác tên của môn nghệ thuật múa này- hình như nó có đựoc biểu diễn ở bộ phim Dạ Yến) ,khi múa người nghệ sĩ đều đeo mặt nạ, vì thế người xem không biết được những sướng khổ, buồn vui đựoc bộc lộ qua khuôn mặt mà buộc phải thấu hiểu ngôn ngữ múa mới biết được người nghệ sĩ kia đang thể hiện điều gì. Và B kết luận: trong cuộc đời cũng thế : đừng biến mặt mình thành cái mặt nạ mà phải biết đeo mặt nạ cho cuộc sống của mình. Từng ngày, từng ngày B là ngừoi đã ảnh hưởng đến nhân cách đến cs của tôi lúc nào tôi cũng không biết nữa.
Có nhiều lần B đưa tôi đi ăn cùng bạn bè hoặc cấp dưới hoặc đối tác, tất nhiên có liên quan đến mối quan hệ trong công việc của tôi và phải có trợ lý của anh đi cùng. Chỉ khi nào đi ăn có riêng tôi và B, B mới không yêu cầu trợ lý. Còn đi ăn với khách 100% phải có trợ lý đi cùng như thế mới bày tỏ sự khách quan trong sáng mqh của tôi và B. Ban đầu tôi rất ngạc nhiên khi thấy hầu hết các anh này đều đưa bồ đi cùng. Và rất nhiểu lần tôi được chứng kiến các anh giấu vợ đi với bồ như thế nào.
B và các bạn của B không bao giờ ngồi quán bia hơi vỉa hè, không phải phân biệt loại hình quán xá nhưng các anh không có thời gian, hứng thú lai rai ở các quán kiểu như thế đến tận khuya. Ăn ở các nhà hàng chỉ mất khoảng 2 tiếng tức là từ 6h-8h còn khoảng thời gian 8h-10h các anh dành cho bồ và vẫn đảm bảo về nhà trước 11h đêm . Lý do rất ổn thoả là đi tiếp khách vói sếp.
Nếu vợ gọi kiểm tra các anh có thể đưa điện thoại cho vợ nói chuyện với B. Đàn ông bênh nhau, đồng loã với nhau trong chuyện này rất bình thản cứ như chuyện nó đương nhiên là như thế. Nghe giọng B là các cô vợ tin ngay. Và các anh yên tâm ăn uống chăm sóc cho bồ từ A-Z rồi về với vợ.
Mà bồ các anh cũng toàn các chị có học hành có công việc đàng hoàng tử tế. Chẳng ai bảo ai nhưng như 1 thoả thuận ngầm tất cả đều tự giữ bí mật cho nhau, thậm chí có chị còn là bạn thân của nhau.
Bất cứ khi nào có cơ hội đi tham quan du lịch hay ăn uống tập thể B đều khéo léo sắp xếp đưa tôi đi cùng ( có trợ lý kèm theo) như thể làm tôi tin rằng: tôi rất cần cho B trong cuộc sống và chúng tôi không chỉ có 1 nơi duy nhất để đến là khách sạn. Có thể đấy cũng là 1 lý do chúng tôi không nhàm chán nhau và duy trì đc mqh tội lỗi này đến tận bây giờ.
Có lần tôi hỏi B:
– Anh có yêu vợ không?
– TÌnh yêu giờ chuyển thành tình vợ chồng, em đừng căn vặn và so sánh.
– Vậy anh về với vợ đi.
– Vợ là vợ, em là em. Em phải hiểu gia đình bình yên là sự bảo đảm bằng vàng cho anh thăng tiến.
Có lần tôi hỏi C: ( giai đoạn tôi quay lại với C)
– Anh có yêu vợ không?
– Không yêu nhưng anh không bao giờ bỏ vợ. Con anh cần có cả cha và mẹ.
Có lần tôi hỏi D:
– Anh có yêu vợ không?
– Có, nhưng không đam mê như với e.

Thế đấy đàn ông dù yêu hay không yêu vợ đều không muốn phá vỡ gđ của mình ( trừ những trường hợp ít ỏi là Ngoại tình mà về ruồng rẫy đòi bỏ vợ bỏ con)
Với tôi tất nhiên cũng như 3 người đàn ông tôi hỏi. Tôi cũng không muốn bỏ chồng, càng không muốn làm vợ những người đàn ông ấy
B không muốn tôi thay đổi màu tóc, đơn giản vì vợ anh không nhuộm tóc. Anh sợ mùa đông tóc tôi dễ bám vào áo anh mà mình sơ ý không phủi đi hoặc có phủi nhưng không hết.
B bảo có ông bạn bị vợ phát hiện chỉ vì 1 sợi tóc lạ vương vào áo gilê len, từ đấy chị vợ âm thầm theo dõi và phát hiện ra tổ chuồn chuồn. Vì vậy tốt nhất em để tóc đen có lỡ vướng vào áo anh vợ anh có thấy còn dễ bề giải thích.
B rất cẩn thận, cẩn thận đến từng chi tiết.

Các bạn đừng tìm hiểu tôi là ai, B,C,D là ai. Tất cả tên tuổi chức vụ và nơi làm việc chỉ là tương đối với những cấp bậc tương đương, tôi thừa thông mình hiểu biết phải thay đổi để bảo vệ mình. Tôi cũng không thêm mắm thêm muối cho chuyện của mình, thậm chí tôi còn phải lược bỏ đi rất nhiều. Làm một phép tính thôi nhé. Hơn 7 năm ngoại tình, 1 năm x 360 ngày thì những gì tôi kể làm sao đã đủ đầy. Và cũng không phải đơn giản để duy trì tồn tại mqh trong bóng tối suốt ngần ấy năm. Mất rất nhiều công sức, trí tuệ và cả tiền bạc nữa.
Chỉ cần hiểu tóm tắt thế này: tôi có chồng là A, ngoại tình với một người có tiền có địa vị trong XH là B, một người chưa vợ và sau này có vợ là C, một giảng viên của 1 trường XYZ nào đấy là D. Hậu quả là tôi có con với D. Hiện tại A,B,C,D đều không biết. Tôi đã rời bỏ được C,D; sống yên ổn với A cùng 2 con và vẫn có B đi bên cạnh cuộc đời. Còn sau này, 1 năm nữa, 10 năm nữa hay lâu hơn nữa tôi bị trừng phạt ra sao thì chỉ có trời mới biết.

 

cái này là cái liên quan tới bài viết tự sự của người đàn bà ngoại tình 3 lần, xin mọi người đọc ở topic kia để hiểu hơn:
https://leduc2412.wordpress.com/2012/08/02/tu-su-cua-nguo…lan-ngoai-tinh/

Tôi vốn là một thành viên cũ của wb nhưng chủ yếu là để tàu ngầm để học hỏi các kinh nghiệm nội trợ. Ngày hôm nay tôi được một người bạn gửi cho link một topic khiến tôi không nhịn nổi nữa mà phải post bài lên đây để mong các bạn cùng đánh giá về một con người, phải nói là một người khiến tôi luôn luôn căm hận từ rất nhiều năm nay.

Nhìn bề ngoài gia đình tôi luôn luôn hạnh phúc cả hai vợ chồng đều là những người thành đạt trong xã hội. Tất cả những gì mọi người mơ ước chúng tôi đều có đủ. Một cuộc sống vợ chồng viên mãn, con cái đề huề, các cháu rất ngoan, Chồng tôi và tôi đều là những người có địa vị. Nhất là chồng tôi anh ấy là một lãnh đạo của một công ty nhà nước, đường công danh rộng mở.

Nhưng cuộc đời không cho ai trọn vẹn. Bản thân tôi tự xét mình luôn làm tròn bổn phận người vợ. Anh cũng từng nói rằng tự hào có một người vợ như tôi. Đi xem tử vi ai cũng nói tôi là người vượng phu ích tử. Gia đình họ mạc hai bên cũng do một tay tôi lo lắng. Anh là một người chồng chu đáo, một người cha thương yêu con cái. Anh chiều chuộng chúng vô cùng. Các con của tôi có thể nói là sống trong sự đầy đủ cả về vật chất lẫn tinh thần của cha và mẹ.

Đọc đến đây chắc các bạn cũng hiểu, tôi có một nỗi đau không thể nói ra với bất cứ ai. Chồng tôi có nhân tình. Tôi vẫn nhớ, cách đây đã từ lâu lắm rồi. Khi ấy cuộc sống của hai vợ chồng chúng tôi đang dần dần tốt đẹp lên sau những năm tháng khó khăn.

tôi xin lỗi vì tôi viết bài bằng ipad nên không thể viết dài hơn, ngày hôm nay tôi sẽ kể hết những đắng cay mà tôi phải chịu đựng trong bao nhiêu năm qua đến mức tưởng như vô cảm. Cho đến ngày hôm nay khi tôi lại thấy lại con người đẩy tôi đến hoàn cảnh.

Chồng tôi đã từng là một người đàn ông rất tốt, rất yêu tôi, rất mực đứng đắn. Chúng tôi đến với nhau trong sự chúc phúc của hai bên gia đình. Những mâu thuẫn giữa gia đình nhà chồng và con dâu hầu như không có. Anh nói có tôi, anh yên tâm phát triển sự nghiệp. Để vợ anh có cuộc sống mà người đàn bà nào cũng phải ghen tị.

Mọi chuyện bắt đầu từ khi có một lần anh kể về một cô nhân viên mới vào làm còn nhiều vụng về. Trong sự vô tình, tôi cũng khuyên anh nên giúp đỡ cô ấy, đừng nghiêm khắc với cấp dưới để người ta oán, vì tôi biết tính anh đòi hỏi rất cao đến mức khắt khe. Chỉ một lần duy nhất anh nhắc đến cô ấy. Và rồi một năm sau, tôi chợt thấy mình có những linh tính không lành. Anh bắt đầu về nhà ít hơn.

Thoạt đầu, tôi gạt hết những suy nghĩ vẫn vơ đó ra khỏi đầu. Chồng tôi là một người tốt, anh vẫn chăm sóc 3 mẹ con tôi hết sức chu đáo. Vẫn dành những ngày nghỉ cuối tuần cho gia đình, chuyện vợ chồng của tôi vẫn diễn ra đầy đủ. Vậy điều gì đang khiến cho tôi băn khoăn. Liệu có phải những lúc anh chợt mỉm cười khi tôi đang nói chuyện với anh. Hay những lúc tôi cảm thấy có một ánh mắt nhìn mình, tôi quay lại thấy anh vội nhìn xuống đất. Hay một chút thoảng qua mùi nước hoa lạ. Mùi nước hoa tôi hay dùng là J’adore. Quần áo của tôi cũng là mùi đó. Tôi đã quá quen với mùi cơ thể của chồng mình.

Nhưng cho đến tận lúc đó tôi vẫn mắng mình rằng mình đang ghen bóng gió. Tôi tin tưởng chồng mình tuyệt đối. Việc xem điện thoại của chồng là hành vi tối kỵ mà chúng tôi đã thỏa thuận với nhau từ những ngày đầu tiên. Trong những năm chung sống với nhau tôi chưa từng xem lén điện thoại hay thư của anh bởi tôi coi đó là sự xúc phạm đến sự thiêng liêng giữa chúng tôi. Tôi tin anh.
Chồng tôi phải làm việc nhiều hơn, đồng nghĩa những lần anh báo không ăn cơm nhà, với sự vắng mặt nhiều hơn. Tôi lo anh vất vả chăm sóc anh, tìm mua những món bổ sức khỏe, mua thuốc bổ cho não. Nào tôi biết đâu tôi đang làm việc đó để cho một người đàn bà khác hưởng thụ dùm

Thật là chua chát, mỗi khi nghĩ về giai đoạn này tôi không hiểu nổi sao mình lại có thể ngớ ngẩn đến mức như thế. Tôi vẫn ngu đến thế cho đến khi một người bạn thân của tôi nói với tôi rằng anh ấy nhìn thấy chồng tôi đi vào ks với một người đàn bà. Thoạt đầu tôi không tin vì cậu ấy luôn dành một tình cảm đặc biệt cho tôi. Tôi nghĩ rằng cậu ấy điên rồ đến mức dựng chuyện cho chồng tôi để quyến rũ tôi. Tôi mắng cậu ấy là đồ tiểu nhân, tôi nói rằng tôi biết câu yêu tôi nhưng cậu đừng phá hoại gia đình tôi và tình bạn thân thiết 15 năm của chúng tôi sẽ chấm dứt từ đây. Tôi về nhà và uất ức kể hết cho chồng tôi nghe. Chồng tôi im lặng không nói gì rồi cười và ôm tôi thật chặt. Đêm ấy chồng tôi vẫn ngủ cùng tôi như bình thường. Tôi lại càng tin là cậu bạn tôi thật là đểu giả và thầm tự hào là có một người chồng cao thượng.

Chồng tôi là một người cực kì cẩn trọng, anh làm việc vô cùng kín kẽ và chu đáo. Cộng với tài năng của mình nên anh được đề bạt liên tục. Có một điều mà mãi sau này tôi mới nhận ra rằng anh kín kẽ nhất là với tôi.

Tôi vẫn sống trong sự tin tưởng và cả sự bất an. Anh vẫn thế không có gì thay đổi. Từ trước đến giờ anh vẫn chỉn chu vẫn đàng hoàng. Anh rất được tín nhiệm nơi làm việc. Nhưng có một lần, khi tôi đến nơi làm việc của anh để tìm anh, thái độ của nhân viên ở đó khiến tôi biết ngay có điều bất thường. Đơn giản chỉ là một câu nói.

Trực giác đàn bà là thứ cực kỳ nhạy bén. Nhất là khi tôi đã băn khoăn về chuyện này từ khá lâu rồi. Tôi hiểu rằng nhất định anh có điều giấu tôi. Là người có mối quen biết, không khó khăn gì để tôi in ra list điện thoại của anh. Không dễ dàng gì khi nhìn thấy có một số điện thoại tần suất xuất hiện liên tục, nhiều lần và thời gian không bình thường.

Tôi gặp một nhân viên của anh và hỏi dò về số điện thoại ấy. Cô ấy vô tư mà nói rằng là của một cô gái trong công ty. Tôi choáng váng nhưng vẫn tự an ủi rằng không có gì đâu. Chồng tôi và cô ấy chắc chỉ quan hệ ở mức công việc. Tôi về nhà, vẫn làm tròn nhiệm vụ hàng ngày. Tối đến khi chồng tôi về, tôi vẫn vui vẻ với anh cùng các con. Buổi tối, tôi vờ như máy hết pin nên mượn máy chồng chơi game.

Sắc mặt anh lập tức thay đổi. Anh từ chối và vờ như cắm cúi làm việc. Tôi nhắc lại một lần nữa. Anh nổi cáu lên.

Anh rất ít khi nổi cáu với tôi, những năm chung sống trước đó chưa bao giờ anh nặng lời với tôi. Lần này, anh nổi cáu rồi ôm điện thoại đi ra phòng khách, “để làm việc”. Còn lại tôi sững sờ. Tại sao anh lại phải giữ điện thoại chặt như thế. Trước giờ điện thoại anh vẫn để tự do. Chỉ là tại tôi vô tâm nên lâu rồi không còn thấy điện thoại của chồng cũng không thắc mắc. Tôi vẫn nhớ như in lời một người bạn khi chồng cô ấy ngoại tình, cô ấy nói khi nào thấy thằng đàn ông ôm khư khư cái điện thoại, đi tắm cũng mang theo thì 100% là nó ngoại tình đấy. Thực sự tôi không muốn tin là cô ấy đã nói đúng. Nhưng thực tế thì dường như tôi mới đang sai.
Tôi chới với và rồi không kìm được bật khóc. Nếu là bình thường chồng tôi sẽ cuống quýt an ủi, hôn từng giọt nước mắt và dỗ dành. Nhưng ngày hôm đó, anh ở lỳ bên phòng làm việc cả đêm. Để mặc tôi một mình.
Ngày hôm sau tôi dạy, mắt sưng húp, xuống nhà thì chồng tôi đã đi làm rồi. Tôi đưa hai con đi học rồi đi làm. Trên đường đi, tôi suy nghĩ rất nhiều, nhiều lắm. Vừa đi nước mắt vừa rơi. Sau này mỗi khi đi đường tôi lại tự hỏi. Một ngày có bao nhiêu người đàn bà vừa đi vừa khóc vì một người đàn ông.
Tại sao lại gọi cô ấy là vợ bé. Bởi là vì chồng tôi chu cấp cho cô ấy rất nhiều thứ trong cuộc sống. Nhà cửa, xe cộ, tiền bạc, công danh, sự nghiệp.
Tôi đến nơi làm việc mà đầu óc trống rỗng, bình thường nếu như đồng nghiệp nhìn thấy tôi trong bộ dạng thảm hại thế này thì tôi sẽ rất ngại. Nhưng hôm đó tôi chẳng còn quan tâm đến bất cứ điều gì hết. Trong đầu tôi luôn luôn là những câu hỏi tại sao. Tại sao, tại sao và tại sao. Tại sao anh lại phản ứng mạnh thế về một chuyện không đâu, tại sao nhân viên của anh lại có một thái độ gần như sự thương hại tôi, tại sao cậu bạn thân của tôi lại nói rằng anh đi với người khác vào khách sạn. Cô ấy là ai, chồng tôi yêu cô ấy hay chỉ là tôi hiểu lầm, họ có yêu nhau ko, họ ngủ với nhau chưa. Tim tôi cứ thắt lại mỗi khi nghĩ đến một câu trả lời.

Tôi gần như rơi vào một trạng thái hết sức shock và quyết định đi tìm một người bạn để xin lời khuyên. Bạn tôi là một người từng trải bởi chồng cô ấy cũng ngoại tình và cô ấy đã ly hôn. Cô ấy khuyên tôi nên bình tĩnh và tìm hiểu rõ đối thủ của mình. Cô ấy an ủi tôi rằng, đàn ông ai cũng vậy thôi. Cô ấy mặc kệ cho tôi khóc đã đời rồi cho tôi rất nhiều lời khuyên.
Sự vật vã khi biết chồng mình có vấn đề, chắc nhiều người cũng từng trải qua rồi. Nó có rất nhiều cung bậc. Đầu tiên là choáng, sau đó là niềm tin sụp đổ, sau đó là sự hoang mang, rồi có lúc uất ức muốn đạp đổ tất cả, lúc sau lại hèn hạ đến quỵ lụy là chồng mình ko phải người như thế, đó chẳng qua là sự hiểu lầm. Lớn nhất là sự căm hận một người đàn bà khác.
Tôi không biết mình phải làm gì nữa. Mình nên như thế nào đây. Mọi chuyện thực ra cũng đâu có gì kinh khủng đâu. Trong thâm tâm, tôi vẫn nghĩ rằng chồng tôi ko ngủ với cô ta đâu. Cô ta có gì đặc biệt đâu, xoành xĩnh, mặt hơi cúi xuống thể hiện sự không tự tin, quần áo cũng không phải người sành điệu. Theo lời nhân viên của chông tôi kể cô ấy sống khép kín, gia cảnh cũng bình bình. Hai vợ chồng không có mâu thuẫn gì và có một cô con gái nhỏ.
Khi tôi xem ảnh của cô ta chụp chung toàn công ty, tôi vẫn đánh giá rằng cô ấy quá mờ nhạt. Nhưng để chắc chắn, tôi thuê thám tử theo dõi chồng tôi. Ngày nhận được đầy đủ những tấm ảnh là bằng chứng chồng tôi vào khách sạn với cô ấy. Bầu trời như sụp đổ dưới chân tôi. Dù có chuẩn bị bao nhiêu tinh thần rằng điều đó xảy ra, tôi vẫn không thể chịu đựng nổi sự thực tàn nhẫn này.

May mắn thay tôi có một cố vấn rất tốt. Mọi chuyện mọi động thái mọi việc tôi muốn làm tôi đã bàn bạc với cô ấy. Dù rằng sự thực có như thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn phải thực hiện theo đúng kế hoạch đã vạch ra. Bất chấp tinh thần tôi suy sụp đến thảm hại.

Sau cái lần chồng tôi nổi cáu với tôi, anh dịu dàng với tôi hơn, tặng tôi nhiều món quà hơn, yêu thương tôi nhiều hơn. Phần tôi, chiều chuộng anh nhiều hơn, nấu những món anh thích ăn, tổ chức đi chơi cùng cả gia đình nhiều hơn, không tỏ bất cứ thái độ gì khó chịu vì chuyện đã qua, chuyện vợ chồng càng nồng nàn hơn bao giờ hết. Nếu không có chuyện hàng ngày tôi nhận báo cáo của thám tử, hẳn tôi đã ngỡ rằng mình lại sống trong tuần trăng mật thứ hai
Theo đúng kế hoạch, tôi cho hai con sang nhà bà ngoại gửi bên đó. Tôi ngồi đợi chồng về, có lúc sợ hãi muốn bỏ chạy, có lúc muốn đối mặt với tất cả.

Anh về với mùi dầu gió quen thuộc. Tôi cười nhạt, vứt ra tập ảnh chụp rõ mặt cả anh cả người đàn bà ấy. Anh không nói gì, không mắng át tôi như mọi khi. Anh quỳ sụp xuống và rồi anh khóc. Cái thứ nước mắt đàn ông hiếm hoi ấy như làm nát cả cõi lòng tôi. Tôi vẫn mong chờ rằng anh sẽ nói, đó chỉ là một sự nhầm lẫn. Rằng anh cái gì cũng được, miễn là anh đừng thừa nhận với tôi là anh ngủ với người khác. Tôi cười mà nước mắt như mưa. Anh cũng khóc, vừa khóc vừa quỳ ở dưới chân tôi. Người đàn ông tôi tôn thờ như lẽ sống của đời mình, ngày hôm nay anh quỳ dưới chân tôi mà khóc như một đứa trẻ. Anh nói rằng anh đã sai lầm, anh có tội với tôi, rằng tất cả chỉ là một giây phút lạc lòng do anh uống rượu say không kìm chế được, rằng bởi vì tôi không quan tâm đến anh, anh yêu tôi và chỉ yêu một mình tôi mà thôi, mãi mãi yêu tôi, không có tôi anh không thể nào sống được, anh yêu các con, anh xin tôi đừng bỏ anh mà đi… nhiều, nhiều lắm. Tôi cứ để mặc anh nói mà trong lòng tôi trống rỗng, dường như tôi đã thành một người khác. Tôi ngồi như hóa đá, chỉ có nước mắt là không ngừng chảy. Tôi hỏi anh anh quan hệ với người ấy lâu chưa. Anh nói được gần một năm. Tôi hỏi anh tại sao, tôi có lỗi gì với anh không. Anh nói rằng tại người đàn bà đó quyến rũ anh. Tôi hỏi tại sao kéo dài gần một năm mà anh vẫn nỡ lòng nào lừa dối tôi. Anh nói là vì người đàn bà đó ràng buộc anh, cô ấy sẽ làm điều bất lợi làm cho anh mất hết nếu anh bỏ cô ấy. Tôi hỏi anh rằng anh đã hứa hẹn điều gì với cô ấy. Anh kể hết mọi chuyện cho tôi nghe là bởi một lần trót dại nên cô ấy bám riết lấy anh, cô ấy đe dọa sẽ kể cho vợ anh là tôi nghe, đe dọa là sẽ làm vỡ lở chuyện này với toàn công ty. Anh nói là anh sợ tôi biết nên đành nghe theo mọi yêu cầu của cô ta. Tôi hỏi cô ta muốn gì. Anh nói con bé này nó chỉ cần tiền thôi, anh cho nó tiền để nó im lặng.
Anh nói rằng cô ấy là người lẳng lơ, đã cố tình mồi chài anh hơn một năm nay rồi. Hôm đó là do cô ấy chuốc anh say rồi họ quan hệ với nhau. Cô ấy dựa vào điều đó để tống tình tống tiền anh. Anh vừa mệt mỏi vừa sợ cô ấy, muốn tìm cách tránh cô ấy mà không được. Cô ấy đòi gì anh phải đáp ứng hết. “Vì anh sợ nếu em biết em và các con sẽ coi thường anh, bỏ rơi anh. Không có gia đình mình anh không thiết sống nữa”. Lúc anh “thành thật” khai hết với tôi, tuy rằng vẫn còn xúc động nhưng tôi lại thấy nhẹ người. Tôi lại thấy thương anh ấy khủng khiếp. Mọi chuyện cũ như bay sạch đi. Tôi thấy chồng tôi quả thực là tội nghiệp. Anh ấy bị dồn ép hơn một năm trời, phải chịu đựng sự thao túng của một người khác. Tôi tự trách mình sao ko sớm nhận ra tâm trạng bất thường của anh để cùng chia sẻ. Tôi căm hận người đàn bà ấy kinh khủng. Mọi uất ức, đau khổ, chán chường bay sạch đi đâu hết. Hai vợ chồng tôi ôm nhau khóc.
Nghĩ lại, đúng là một trò hề

Cái tình mẫu tử trong tôi nổi dậy, tôi những muốn cho người đàn bà kia một bài học. Đúng là nếu xem trong ảnh chắc tôi không nhận ra người đó. Thay đổi 180*. Tôi nói với chồng chuyện đã qua là một bài học cho cả hai. Tôi tha thứ cho anh lần này vì các con của tôi và vì tôi còn yêu anh rất nhiều. Chỉ xin anh đừng bao giờ làm tổn thương tôi nữa. Anh là tất cả của tôi. Tôi cần anh, các con cần anh. Tôi nhắc lại quãng thời gian gian khó mà hai vợ chồng vượt qua. Nói với anh rằng bố mẹ đã lớn tuổi, đừng để các cụ chịu cảnh nhìn thấy gia đình con cái tan đàn xẻ nghé, tôi phân tích rất nhiều, giống như một người mẹ phân tích cho con mình. Tôi đã dự định cho cô ta một bài học mà trong vòng 7 ngày cô ấy sẽ phải nhận đầy đủ cho những gì cô ấy gây ra. Qua những gì thám tử cung cấp, cô ấy vốn là người lẳng lơ, dễ dãi. Chẳng khó gì để dựng lên vài vở kịch. Nhưng chồng tôi đã ngăn tôi lại. Anh nhận một phần lỗi là do anh. Anh phân tích ngược lại với tôi là nếu cô ấy có sự bất lợi, cô ấy càng chèo kéo anh nhiều hơn. Anh nói với tôi là cứ để anh xử lý việc này. Anh hứa rồi anh thề thốt, anh nói với tôi sẽ đoạn tuyệt cô ấy. Tôi đòi ba mặt một lời, anh nói tôi cứ tin ở anh. Tôi yêu cầu anh cho cô ấy nghỉ việc. Anh nói rằng rất khó bởi công ty nhà nước muốn đuổi việc người khác phải có lý do mới có thể đuổi được. Thành lập hội đồng kỷ luật rồi mấy lần mới có thể buộc cô ấy thôi việc. Anh hứa là sẽ cho cô ấy sang bộ phận khác. Anh quả quyết là việc này sẽ giải quyết trong êm thấm. Anh chỉ tay bàn thờ thề rằng không bao giờ liên lạc với cô ta một lần nào nữa.
Khốn nạn thân tôi, tôi lại tin anh tuyệt đối
Mỗi lần nhớ lại quãng thời gian ấy tôi như gặp lại cơn ác mộng. Cuộc đời cho tôi lấy một người chồng vô cùng tốt vô cùng yêu tôi và sau đó cuộc đời lại cho tôi được mở mắt. Sống với kiểu người hai mặt là một trải nghiệm vô cùng thú vị mà cái giá phải trả là cả cuộc đời cũng không bao giờ hết. Khi anh ấy tốt anh ấy là người tốt vô cùng không có ai trên đời tốt bằng. Khi giở mặt cũng con người ấy lại khốn nạn đến không có giới hạn. Tự mình rút ra kết luận “Trên đời này người tốt với mình nhất là chồng mình mà thằng đểu với mình nhất cũng là thằng chồng mình”.

Sóng ngầm bắt đầu nổi lên. Sau khi nghe những lời hứa hẹn rút gan rút ruột của anh. Tôi lại yêu chồng như chưa bao giờ yêu anh nhiều hơn thế. Nhưng càng ngày tôi càng cảm thấy trống rỗng. Nhất là mỗi khi tôi nghĩ đến việc chồng mình quan hệ với một người khác. Tôi tưởng tượng từng cảnh một, từ lúc họ bắt đầu hôn nhau đến lúc họ kết thúc. Tôi dường như điên lên với những hình ảnh đó. Chúng cứ đeo bám theo tôi, thậm chí cả trong giấc mơ tôi cũng mơ thấy chồng mình đang ngủ với người đàn bà đó. Tôi đã đóng vai cao thượng khi tin chồng không làm gì động chạm đến người kia. Tôi nghĩ là chồng tôi đang thực hiện lời hứa hẹn, hẳn trong đầu anh đang sắp xếp cách để đuổi người đàn bà kia đi. Tôi tự vẽ ra là chồng tôi đang ân hận lắm khi thấy tôi cư xử tuyệt vời như vậy. Tôi đang cư xử để anh hiểu tha thứ chính là sự trả thù cao thượng nhất. Hẳn anh ta cũng căm hận cô ấy giống như tôi. Và càng căm hận cô ấy anh ấy càng biết giá trị của gia đình, nâng niu nó nhiều hơn.
Tất cả những suy nghĩ đó giúp ban ngày tôi tỉnh táo bao nhiêu. Thì khi đêm xuống hình ảnh anh với cô ta lại dằn vặt tôi nhiều hơn. Thậm chí trong giấc ngủ nó cũng đi theo. Mỗi sáng thức giấc, tôi lại mệt nhoài như mới cãi nhau với ai. Tôi mất ngủ, sụt cân, trở nên gắt gỏng. Trong vòng 1 tháng, tôi sụt 5kg.
Sau này tôi vẫn nói đùa với đứa bạn, liệu pháp giảm cân nhanh chóng nhất là chồng có bồ.
Chồng tôi giờ như bức tường thành. Tôi cảm nhận được rất rõ tâm tư anh khép lại với tôi. Điện thoại anh lại thả ra lăn lóc. Anh làm gì cũng báo cáo rất đầy đủ cho tôi. Nhưng tôi vẫn còn chút nghi ngại. Tôi tiếp tục thuê thám tử. Kết quả là anh vẫn đang nói dối tôi. Anh mua hai máy điện thoại giống hệt nhau. Họ vẫn liên lạc với nhau thường xuyên.

Tôi gần như điên lên, chồng tôi vẫn nói dối tôi sau bao lời thề thốt. Tôi đã cố gắng tin tưởng anh bằng niềm tin mù quáng nhất. Tôi vẫn tin anh bởi vì anh là bố của con tôi. Tôi và anh chia sẻ với nhau 15 năm dài của cuộc đời. Tôi tưởng rằng tôi biết anh đến từng chân tơ kẽ tóc, từng sở thích của anh. Để hôm nay tôi mới biết rằng tôi chẳng hiểu gì về anh cả.
Sức hút nào kéo anh ra khỏi gia đình mà tôi cứ ngỡ rằng nó là tất cả đối với anh. Anh cần gì anh muốn gì nữa. Anh có người vợ hết lòng vì anh, anh có một cơ ngơi đầy đủ, anh có hai đứa con nó thần tượng anh. Tôi đã tha thứ cho anh như vậy còn chưa đủ hay sao. Tôi đem sự thật chôn sâu tận đáy lòng không dám hé răng nửa lời cho bất kỳ ai dù nó luôn làm tôi nhức nhối. Trước mặt mọi người tôi vẫn luôn tươi cười vui vẻ. Không ai biết gia đình tôi đang có chuyện. Họ vẫn khen tôi có một gia đình hạnh phúc một người chồng tốt. Bố mẹ tôi vẫn dặn dò tôi đừng cậy chồng yêu mà lấn át chồng, đó là khi ông bà thấy tôi nặng nhẹ với anh. Ngoài mặt tôi vẫn tỏ vẻ kiên cường dù trong lòng tôi luôn gào thét. Tôi đã cố dập nó đi để duy trì cuộc sống bình thường với anh. Vậy mà rồi anh vẫn tiếp tục lừa dối tôi để quan hệ với cô ta.
Tôi tự hỏi cô ấy ràng buộc anh thật hay là anh đã quá si mê cô ta rồi. Chẳng phải tôi đã ngồi phân tích với anh hậu quả anh phải đối diện nếu anh cứ tiếp tục dấn thân vào cuộc tình tội lỗi này. Tôi đã nói nếu còn lần nữa tôi sẽ tiến hành thủ tục li dị với anh. Tôi đã nói rằng con không cha như nhà không nóc, gia đình này đã một lần chao đảo anh hãy cùng em giữ lấy nó để con có cuộc sống bình thường. Con trai không thể không có cha.
Anh đã hứa, đã thề thốt rồi chính anh lại phá vỡ lời thề. Anh không nghĩ cho vợ anh, không nghĩ cho con anh, anh chỉ nghĩ đến cô ta thôi.
Liệu có phải vì tôi đã nương nhẹ mà anh coi thường tôi không.

Chuyện của ba chúng tôi đều chưa có hồi kết. Tôi đã kể với các bạn là sống với một người hai mặt thì rất thú vị và cái giá phải trả là cả cuộc đời cũng không hết mà.

Tôi phát hiện ra anh vẫn tiếp tục lừa dối tôi. Vẫn liên lạc với cô ấy, vẫn cặp kè với cô ấy, họ cùng nhau đi vào khách sạn, kẻ trước người sau. Mặc dù vậy không uổng công tôi chấp nhận bỏ tiền ra thuê thám tử, họ luôn theo dõi anh sát sao và đều đặn gửi báo cáo cho tôi.
Lập tức, tôi tìm cách đưa người của tôi vào cơ quan anh làm việc dưới danh nghĩa cháu của một thứ trưởng gửi gắm. Thực chất là để làm tai mắt cho tôi. Rất sớm để tôi có đầy đủ mọi thông tin về việc của chồng tôi cũng như nhân thân cô ấy. Không chỉ là quan hệ ngoại tình nơi công sở. Chồng tôi chu cấp cho cô ấy đầy đủ. Bản thân cô ấy là một nhân viên bình thường. Chồng cô ấy cũng không giỏi giang gì, một viên chức bình bình an phận thủ thường. Cuộc sống của họ trước đó khó khăn chứ không dư giả. Chỉ sau khi cô ấy bắt cặp với chồng tôi thì cô ấy mới có điều kiện sở hữu những món đồ có giá hàng chục năm tiền lương của cô ấy. Cả cơ quan nơi làm việc có 10 người sở hữu xe ô tô, cô ấy là một trong những người đó. Cô ấy không có cái đẹp nghiêng nước nghiêng thành, nhưng cô ấy là một người phụ nữ mà người đàn ông nào cũng thích. Có một kiểu người phụ nữ mà nhìn họ người ta lập tức nghĩ đến chuyện lên giường. Cô ấy có cái nét mặt ấy. Chồng tôi cũng không phải là ngoại lệ. Nhưng nếu với những người trước đó ve vãn cô ta chỉ cho họ ở một khoảng cách nhất định để thuận tiện nhờ vả công việc. Thì với chồng tôi cô ta chủ động ve vãn anh.
Giấy không gói được lửa, cơ quan chồng tôi cũng điều ong tiếng ve về chuyện này sau lưng hai người. Với chồng tôi họ không dám nói trước mặt, còn với cô ấy cũng không có ai động chạm gì. Bởi cô ấy là một người vô cùng khéo léo. Cô ấy luôn tỏ ra vui vẻ, đoan trang, xởi lởi, khen ngợi người khác một cách hào phóng, sẵn lòng nghe người khác tâm sự. Và cũng bởi vì dẫu có không ưa thì cái bóng của cô quá lớn. Ai dám chuốc vạ vào thân.
Chồng tôi không chỉ tặng quà và tiền cho cô ấy. Tôi được biết cô chính thức được đưa vào danh sách cán bộ nguồn tại công ty. Với cái điều tiếng và năng lực của cô mà dễ dàng đưa vào danh sách đố, không hiểu chồng tôi đã phải hao tốn bao tâm trí và tiền bạc.
Tiền chồng tôi vẫn đưa nhưng không còn được như trước nữa. Có lần anh rút trong tài khoản chung của chúng tôi ra 2 tỷ. Anh giải thích là để đầu tư vào cổ phiếu. Còn tôi thì nhanh chóng phát hiện ra anh mua nhà cho cô ta. Và là cả gia đình cô ta.
Chồng tôi không hẳn là người hào phóng. Anh xuất thân từ một gia đình nghèo. Nhờ ý chí phấn đấu mà có ngày hôm nay. Tôi hiểu tính anh tỷ mỷ kỹ càng. Anh thường cân nhắc trước khi quyết định mua một món lớn. Tôi không hiểu bằng tài năng nào mà cô ấy có thể khiến chồng tôi vui vẻ tình nguyện mua cho cô ấy hết món này đến món khác.
Chúng tôi bắt đầu cãi nhau liên tục. Mỗi khi màn đêm xuống đợi hai con ngủ ngoan là chúng tôi cãi nhau. Không đúng, chỉ có mình tôi nói còn anh im lặng. Anh thở dài và khi thấy tôi to tiếng hơn, anh lẳng lặng bỏ sang buồng làm việc và đóng cửa lại. Tôi chạy vào và đay nghiến anh, anh ôm đầu gục xuống để mặc tôi độc thoại.
Cuộc sống ban đêm là địa ngục thế, còn trước mặt mọi người trước mặt các con chúng tôi vẫn là một cặp đôi hoàn hảo. Tôi héo hắt tàn tạ nhưng vẫn cố rạng rỡ dưới lớp son phấn, vẫn nụ cười hạnh phúc. Những dịp chung của gia đình, bạn bè, chúng tôi vẫn là một đôi. Anh vẫn quỳ xuống đi giày cho tôi, vẫn luôn miệng khen tôi là một người vợ tuyệt vời. Vẫn nói với mọi người rằng anh rất yêu tôi ngay cả khi ở sau lưng tôi. Mọi người ngưỡng mộ anh vì một tình yêu vô bờ bến ngưỡng mộ tôi vì có một người chồng như thế. Anh thành đạt, anh yêu vợ, anh chung thủy. Bởi trước mặt mọi người anh luôn phê phán tệ nạn trai gái. Thậm chí anh còn giảng giải cho một người cháu khi gia đình nó chao đảo. Anh “dạy” người khác cách giữ gìn hạnh phúc gia đình. Đối với mọi lời khen tôi lại mỉm cười.
Tôi có nên đánh ghen có nên làm ầm ỹ lên không. Chẳng phải mọi lời khuyên đều là khi chồng lạc lối người vợ cần xem lại mình xem có lỗi gì để tự sửa đổi, để chồng quay về.
Tôi không muốn làm anh mất thể diện. Điều đó ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp của anh ấy. Tôi im lặng anh coi như không có chuyện gì xảy ra, vẫn bày tỏ tình yêu với tôi, vẫn tặng tôi những món quà. Tôi nhận lấy và rồi vứt vào sọt rác. Tôi im lặng thì anh cư xử như bình thường. Tôi nổi đóa lên thì anh im lặng và đi ra chỗ khác.
Tôi phải làm gì?

Tôi luôn hỏi anh về cô ấy, anh nói rằng là một sai lầm và anh cần có thời gian để sửa chữa, tôi hãy cho anh thời gian, anh đang rất mệt mỏi. Vậy còn tôi thì sao, tôi sung sướng lắm hay sao. Để chu tất gia đình với tâm trạng tồi tệ này. Tôi phải hướng về con tôi. Tự động viên mình không để các cháu bị ảnh hưởng. Các con tôi còn đang đi học, chúng đang ở tuổi trưởng thành. Một cú shock sẽ làm các cháu nhìn cuộc đời tăm tối.
Anh thừa nhận có tình cảm với cô ấy khi bị tôi truy vấn. Rồi lại nói vì tôi truy vấn anh nhiều nên anh nhận để tôi không ép buộc anh nữa. Anh nói cô ấy cũng đáng thương. Vậy tôi là gì đây. Cảm giác như tôi mới là người thứ ba không biết điều. Và mọi cuộc cãi vã kết thúc bằng việc anh lẳng lặng đi vào phòng làm việc đến khuya lơ khuya lắc mới trở lại phòng ngủ.
Tôi quá cao ngạo khi nghĩ rằng mình không việc gì phải đi nói chuyện với người thứ 3. Nhất là khi thám tử báo lại là cô ấy ngoài chồng tôi ra còn có vài người đàn ông khác nữa. Thoạt đầu tôi không hiểu sao người đàn bà ấy vừa có thể lừa dối chồng mình lại có thể lừa dối chồng người khác. Nhất là chồng cô ấy, có lý nào anh ta không hề biết chút gì về việc vợ đang làm. Nhưng nghĩ kỹ tôi lại hiểu. Người vợ mới là trụ cột kinh tế chính của gia đình. Người đàn ông đó hiền lành và bạc nhược. Sau khi dùng điện thoại nặc danh nhắn tin địa chỉ bãi đáp của cô ấy, anh ta có đến theo dõi và sau đó mọi việc vẫn bình thường thì tôi kết luận ra điều đó.
Một người chồng chấp nhận đánh đổi vợ mình để có được tiện nghi vật chất, tôi vừa thấy anh ta đáng thương vừa đáng trách. Còn cô ấy tôi vừa ghét vừa hận lại vừa kính nể cô ấy. Thực sự tôi không hiểu cô ấy có cách gì để quyến rũ hàng loạt người đàn ông vừa yêu vừa tin tưởng cô ấy đến mù quáng. Tôi cũng nói với anh chuyện cô ấy thì anh nổi xung lên cho rằng tôi đang can thiệp quá sâu vào đời tư người khác.
Có một buổi tối mà tôi nhớ rất rõ. Anh lại ngồi trong phòng làm việc quen thuộc. Thời gian gần đây anh thường ở lỳ trong đó đến lâu rất lâu mới quay về phòng ngủ. Tôi cũng chán nản và không còn hứng thú với chuyện vợ chồng nữa. Cảm giác chung đụng một người đàn ông cùng với một người đàn bà khác là cách tốt nhất để giết chết mọi cảm xúc. Tôi trở về với thói quen đọc sách trước khi đi ngủ. Bỗng nhiên tủ đầu giường nhà tôi lắc rất mạnh như có ai lay. Tôi hoảng sợ choàng dậy thì thấy anh hốt hoảng chạy sang. Anh nói bàn làm việc của anh cũng bị rung. Không có cảm giác chao đảo của động đất nhưng tôi vẫn chạy sang buồng của hai con. Đêm đó, cả gia đình tôi ngủ chung ở phòng tôi.
Tôi đi xem bói, bà đồng nói gia tiên về cảnh báo. Tôi nửa tin nửa ngờ. Xưa nay tôi vốn không tin chuyện đồng cốt. Cuộc sống của tôi vốn thuận lợi nên những chuyện giả thần giả quỷ tôi không tin. Nhưng chuyện đang xảy ra ở nhà tôi rất bất thường. Bỗng nhiên tôi lại mang hết lòng tin đặt vào chuyện này.
Và rồi có một đêm khi tôi chợt choàng tỉnh giấc vì gặp một cơn ác mộng. Mồ hôi vã ra như tắm. Nhìn quanh cũng không thấy chồng tôi đâu. Tôi bỗng thấy cô đơn lạnh lẽo quá, tôi nhớ chồng mình da diết. Đã từ lâu lắm rồi chúng tôi sống như mặt trăng mặt trời với nhau. Tôi đi ngủ thì anh thức. Tôi thèm một vòng tay, tôi muốn có anh ở bên cạnh tôi. Bởi vậy nên tôi sang phòng làm việc của anh để tìm anh.
Khi đến gần nơi làm việc của anh, tôi bỗng chần chừ. Từ lâu rồi tôi đã quên mất người đàn ông ấy thuộc về mình. Tôi đứng đó xung quanh chỉ toàn là bóng tối.
Tôi nghe thấy tiếng nói chuyện. Lúc này là hơn 1h sáng anh còn có thể nói chuyện với ai ngoài cô nhân tình của anh nữa kia chứ.
Áp tai nghe tiếng của anh rõ dần. Anh đang nói chuyện với cô ấy. Chắc anh thấy tôi ngủ say lắm rồi nên âm lượng không kìm ở mức nói nhỏ. Anh gọi cô ấy là cháu, xưng chú. Chú nhớ cháu, chú muốn LT (xin lỗi tôi chỉ có thể viết tắt được thôi) với cháu, chú nhớ … của cháu, của cháu đẹp lắm..vv.. bằng những lời lẽ không thể tưởng tượng được người chồng đạo mạo của tôi có thể thốt ra. Tiếng rít của anh nghe như thể họ đang thực sự quan hệ với nhau ngay trong phòng làm việc của anh, nơi bàn thờ tổ gia tiên của anh ở đó. Tôi chạy vội về phòng nôn thốc nôn tháo.

Nhiều người hỏi tại sao tôi không ly dị với anh ấy.

Sau khi chứng kiến sự thực động trời là chồng tôi lại là người trụy lạc đến thế. Ngay cả trước bàn thờ tổ tiên nhà anh ấy mà anh ấy cũng không kiêng nể gì. Đến mức các cụ phải về cảnh cáo đứa cháu vô lễ. Tôi thấy mọi việc đã vượt quá sức chịu đựng của tôi. Tôi không thể làm gì cô cháu yêu quý của anh bởi tôi biết cô ấy hơn tôi nhiều lắm. Việc mà cô ấy đang làm có đánh chết tôi tôi cũng không thể làm nổi. Không phải tôi chưa từng gọi điện nói chuyện tử tế với cô ấy. Và cũng không dưới vài lần cô ấy thách thức tôi. Thậm chí còn gọi điện đến nhà tôi trêu ngươi tôi. Tôi nói với chồng tôi nhưng anh ta bênh cô ấy chằm chằm.
Tôi viết đơn ngay trong đêm ấy. Lá đơn tôi đã tìm mẫu từ lâu nay nhưng lần nào cũng khiến tôi đắn đo, bởi tôi tin chồng tôi chỉ lạc lối. Sau cơn mê anh sẽ nhận ra giá trị một người vợ và sẽ quay về với gia đình. Cho đến ngày hôm ấy tôi nhận ra bộ mặt của anh. Tôi ghê tởm anh và khiếp sợ khi phải chung sống với một người hai mặt như anh ta.
Tôi đã nhầm.

Ngày trước anh từng nói nếu có chuyện gì xảy ra, anh sẵn sàng ra đi tay trắng. Còn khi tôi đưa lá đơn li dị ra, anh nói rằng anh sẽ không bao giờ ký. Anh lớn tiếng nói với tôi rằng anh coi cô ta như một con điếm để giải quyết nhu cầu sinh lý, anh trách cứ tôi sao cứ phải làm lớn chuyện lên để làm gì. Anh cần gia đình, tôi biết chứ. Anh cần gia đình vì chức vụ của anh chứ từ lâu rồi anh đâu có ngó ngàng đến hai con. Anh đã từng thương từng yêu chúng nhưng giờ anh còn mải chạy theo thú vui riêng của anh. Tôi chửi anh là đồ khốn nạn, đồ giả dối, đồ ích kỷ. Anh giáng một cái tát vào thẳng mặt tôi. Anh tát mạnh đến mức mắt tôi hoa lên đầu váng và môi bật máu.
Đến giờ phút này tôi vẫn không hiểu nổi bản chất anh vốn là người như thế hay từ khi anh quen với cô ấy rồi sống trong âm mưu tính toán lừa lọc đã thay đổi bản chất anh.
Hôm sau anh lại năn nỉ xin lỗi tôi bỏ qua, anh lại thề thốt đủ điều. Phần về tôi từ bé đến lớn tôi rất nhát đòn. Tôi bắt đầu cảm thấy sợ anh.
Hơn nữa, nhìn hai đứa con tôi không nỡ. Trong đơn li dị tôi đã chần chừ mãi, con gái nên theo mẹ hay con trai tôi sẽ phải xa bố. Có ai ở trong hoàn cảnh đó mới hiểu được lòng ngừoi mẹ. Hai đứa con của tôi chúng còn nhỏ dại lắm. Chúng rất yêu thương nhau, yêu gia đình này. Con trai út của tôi tình cảm lắm, tối nào trước khi đi ngủ cũng phải hôn mẹ chúc ngủ ngon cháu mới chịu vào buồng. Con gái tôi đến tuổi lớn, không có mẹ ở bên con sẽ xoay xở ra làm sao. Bắt chúng chọn mẹ hay chọn cha. Chúng còn bé, làm sao hiểu được vì chuyện gì mà chúng phải xa nhau. Con chị mỗi khi bị mẹ mắng là có thằng em ra nịnh mẹ hộ chị. Thằng em bị đánh đòn mà hai đứa nó ôm nhau khóc. Quyết định chọn đứa nào cũng là bất nhẫn.
Tôi nói với chồng hãy để tôi nuôi cả hai con, tài sản tôi chia đôi sòng phẳng. Anh không đồng ý. Anh biết điểm yếu của tôi là các con. Anh nói sẽ nuôi một đứa, tùy em chọn. Tôi làm sao có thể chọn.

Gia đình tạm lắng xuống, chúng tôi lại làm lành với nhau. Tôi xét mình chẳng còn nước nào hơn. Làm ầm lên thì vạch được bộ mặt của họ. Nhưng đổi lại gia đình tôi đứng trước nguy cơ tan vỡ rất cao. Tan vỡ thì con tôi chịu thiệt thòi nhiều nhất. Với quan hệ của anh tôi không thể giành hai con với anh được. Hơn nữa bây giờ anh cũng rất dễ dàng xuống tay với tôi mỗi khi tôi làm trái ý.
Tôi ngoan ngoãn là anh lại vui vẻ lại cư xử tử tế với tôi. Gia đình tạm vượt qua cơn khủng hoảng. Bão dường như đã tan. Anh ít vào phòng làm việc riêng. Nhưng chuyện vợ chồng trở thành cực hình. Bất kể lúc nào anh thích anh lại vật tôi ra như đối xử với một con lợn.
Bề ngoài anh là một lãnh đạo chỉn chu. Nhưng quan hệ của anh rất rộng và nhiều thành phần. Càng ngày tôi càng kinh sợ anh ta về những việc anh ta đã làm.
Chuyện anh ấy với cô cháu tôi cũng không còn bận tâm nữa. Bận tâm để làm gì khi biết anh đâu chỉ có mình cô ấy. Anh đi công tác tỉnh cũng dễ dàng tìm đến một chị nạ dòng. Anh lên miền núi cũng kiếm được cô sinh viên. Tất cả các thành phần phụ nữ trong xã hội anh ta chẳng chê một ai cả.
Anh cũng dần dần chán cô ấy thì phải. Liên lạc thưa thớt, chu cấp đứt quãng. Còn cô ấy thì lồng lên, tiếp cận anh ở khắp nơi. Mùa hè năm đó khi gia đình tôi chuẩn bị đi nghỉ mát, cô ấy gọi điện vào máy chồng tôi liên tiếp. Chồng tôi không nghe, đưa điện thoại bảo tôi nghe. Tôi nói cô ấy vô liêm sỉ vừa thôi.
Cô ấy bảo tôi chị đúng là vô giáo dục rồi dập máy. Tôi ức quá định hủy chuyến nghỉ mát để đến gặp cô ấy. Chồng tôi can, nói là vì anh bỏ nó nên nó cứ tìm anh thôi, khuyên can mãi. Nhìn các con háo hức đi chơi tôi đi mà lòng nặng như đá đeo.
Lần du lịch đó nhạt nhẽo vô vị và tẻ ngắt. Chồng tôi tắt máy.
Khi về đến nhà thì tôi nghe tin báo cô ấy đang có thai.
Các bạn không cần phải đoán nữa. Mọi chuyện cô ấy cũng đã kể hết ở đoạn cuối chuyện tình của cô ấy rồi. Diễn biến đúng như cô ấy nói. Sau khi được thông báo rằng Cô ấy có thai. Tôi yêu cầu chồng tôi đưa ra phương án giải quyết. Anh ấy nói về cô ấy là con trăm thằng biết của ai mà nhận. Tôi cho anh hai phương án để chọn nếu đó là con anh.
Phương án 1 là cho cô ấy một khoản tiền lớn, 5 tỷ và đón con về nuôi. Cắt đứt mọi quan hệ mẹ con.
Hai là, chúng tôi li dị, hai con tôi nuôi. Tài sản chia hai. Anh về ở với cô ấy.

Sau đó chồng tôi bắt cô ấy phá thai. Tôi không can gián vì đó là chuyện của họ. Họ gây ra họ phải tự giải quyết.
Mọi chuyện về sau cũng như cô ấy đã kể. Không phải con anh.
Chồng tôi là một người đàn ông tham lam. Trừ khi anh ấy từ bỏ, còn nếu không cũng không bao giờ có người phụ nữ nào có thể bỏ anh ấy.
Cuộc sống của tôi vẫn vậy. Nick này kỉ niệm ngày tôi sang Myanma. Duyên kì ngộ cho tôi gặp một trong những vị Phật sống của Myanma. 7 Ngày ở bên đó được ở bên cạnh ngài đã khiến tôi buông xả hết những sân hận buồn đau. Tôi tự nhủ rằng anh là nghiệt chướng của đời tôi. Do duyên nợ mà chúng tôi đến với nhau thì khi chưa hết duyên tôi cũng không thể cưỡng cầu.
Ngài dạy tôi phải biết chấp nhận và vươn lên trong cuộc sống như hoa sen nở giữa ao bùn. Tiền tài vốn là vật ngoại thân, tôi cũng không còn so đo với người đàn bà đó nữa. Tôi có thể lo cho hai con tôi một cuộc sống đàng hoàng, một cơ ngơi vững chãi, tìm niềm vui cho riêng mình nơi phật pháp, văn học, âm nhạc, điện ảnh, du lịch và những người bạn.
Tôi tự nhủ là cuộc đời có nhân quả.
Cám ơn tất cả các bạn đã quan tâm và chia sẻ với tôi. Chúc các bạn luôn sống trong hoan lạc và bình an.
Một lời ngỏ dành cho em: Em ạ, em luôn kiêu hãnh có nhiều người đàn ông ở cạnh em. Họ tin em nghe lời em. Em có được cái em cần. Em đã phá tan hạnh phúc của bao nhiêu gia đình rồi. Đâu phải chỉ là A,B,C,D.
Em cũng có con gái. Em nghĩ sao nếu một ngày kia con em lập gia đình. Và rồi gia đình đó gặp được một cô cháu như em ngày hôm nay. Em có một cậu con trai, em nghĩ gì nếu nó có một người vợ như mẹ nó.
Em là người khéo léo, tự tin. Em đắc ý vì em luôn là người chiến thắng. Em hãy nhớ câu Phúc đức tại mẫu. Cuộc đời có nhân quả hết em ạ. Oan nghiệt đến nhanh lắm.

Hiện tại có khá nhiều cách để vào wordpress khi bị chặn (hầu như các cách áp dụng cho facebook đều dùng được hết). Khu vực của mình bị VNPT chặn từ trước rồi, mấy ngày nay mình cũng mày mò thử một số cách, xin tổng kết vài cách đơn giản để vào wp như sau:

1. Đổi http:// thành https://.

Ví dụ bình thường bạn gõ leduc2412.wordpress.com thì giờ bạn đổi lại thành https://leduc2412.wordpress.com.

Ngoài ra, với những bạn lười thêm https:// mỗi khi gõ thì có thể dùng Addon Force TLS của Firefox. Down tại đây: https://addons.mozilla.org/en-US/firefox/addon/force-tls/. Sau khi down về vào Tools > Page Info > Permissions > Dòng Secure Connection đánh dấu cả 2 lựa chọn. Xong vào Tools > ForceTLS Configuration > Thêm tên những trang bạn thường vào, chọn Force Subdomains Too là xong.

2. Hotspot Shield:

Vào trang http://hotspotshield.com/ tải phần mềm này về và cài đặt. Rất nhẹ, gọn và dễ sử dụng.

3. Ultra Surf:

Vào trang http://ultrasurf.us/download_en.htm để down về cài. Phần mềm này cũng rất nhẹ và dễ sử dụng.

4. Stealthy:

Nếu bạn dùng trình duyệt Google Chrome thì vào đây để down: https://chrome.google.com/webstore/detail/ieaebnkibonmpbhdaanjkmedikadnoje, nếu dùng Fire Fox thì vào đây: https://addons.mozilla.org/en-US/firefox/addon/stealthy/

Mẹo nhỏ: Trong Stealthy Option, phần Custom, bạn chọn các nước như Thái Lan, Singapore, Malaysia… có thể cải thiện tốc độ của nó và vào các trang khác thoải mái. Đừng chọn Normal hay USA.

5. Turbo của Opera:

Bạn nào dùng Opera 10 thì có thể bật tính năng Turbo của nó lên bằng cách: Chạy Opera nhấn Ctrl+F12 => Thẻ Web pages => mục Opera Turbo chọn On => Ok

Mình không đề cập tới cách đổi DNS hay fake IP bằng tay vì phiền phức và không phải mạng nào cũng dùng được. Những phần mềm trên mình đều đã thử và vào rất ổn với cả facebook, wordpress và blogspot. Khi cần thì bật lên chạy, không cần nữa thì tắt đi chỉ với một cái nhấp chuột. Hy vọng giúp được cho những bạn nào đang trong giai đoạn “khó khăn” vì bị VNPT “cấm cửa” :”>

6. cách đổi DNS:

– Vào Start menu, chọn Control Panel.

– Nhấp đúp vào Network Connections.

– Nhấp chuột phải vào kiểu kết nối của bạn trong Network Connections, chọn Properties.

– Chọn Internet Protocol (TCP/IP) và click vào Properties.

– Trong cửa sổ hiện ra, bạn chọn mục “Use the following DNS server addresses” và gõ vào 2 khung “Preferred DNS server” và “Alternate DNS server” các địa chỉ sau:

4.2.2.3

4.2.2.4

– Nhấn OK để lưu cấu hình lại.

Hình tham khảo:

Trước đây nhiều người dùng DNS của Google là 8.8.8.8 và 8.8.4.4, tuy nhiên nghe nói DNS này đã bị chặn.

7. Cho các bạn dùng win7 thì có thể làm theo hướng dẫn ở đây:

http://tuyetlam.wordpress.com/2012/06/10/e-hem-thong-bao-khan-chinh-phu-tien-hanh-chan-wordpress-nha-pa-kon/

There’s a fire starting in my heart,
Reaching a fever pitch and it’s bring me out the dark,

Finally, I can see you crystal clear,
Go ahead and sell me out and I’ll lay your shit bare,
See how I’ll leave with every piece of you,
Don’t underestimate the things that I will do,

There’s a fire starting in my heart,
Reaching a fever pitch and it’s bring me out the dark,

The scars of your love remind me of us,
They keep me thinking that we almost had it all,
The scars of your love, they leave me breathless,
I can’t help feeling,

We could have had it all,
(You’re gonna wish you never had met me),
Rolling in the deep,
(Tears are gonna fall, rolling in the deep),
You had my heart inside of your hands,
(You’re gonna wish you never had met me),
And you played it to the beat,
(Tears are gonna fall, rolling in the deep),

Baby, I have no story to be told,
But I’ve heard one on you and I’m gonna make your head burn,
Think of me in the depths of your despair,
Make a home down there as mine sure won’t be shared,

The scars of your love remind me of us,
(You’re gonna wish you never had met me),
They keep me thinking that we almost had it all,
(Tears are gonna fall, rolling in the deep),
The scars of your love, they leave me breathless,
(You’re gonna wish you never had met me),
I can’t help feeling,
(Tears are gonna fall, rolling in the deep),

We could have had it all,
(You’re gonna wish you never had met me),
Rolling in the deep,
(Tears are gonna fall, rolling in the deep),
You had my heart inside of your hands,
(You’re gonna wish you never had met me),
And you played it to the beat,
(Tears are gonna fall, rolling in the deep),

Could have had it all,
Rolling in the deep,
You had my heart inside of your hands,
But you played it with a beating,

Throw your soul through every open door,
Count your blessings to find what you look for,
Turn my sorrow into treasured gold,
You’ll pay me back in kind and reap just what you’ve sown,

(You’re gonna wish you never had met me),
We could have had it all,
(Tears are gonna fall, rolling in the deep),
We could have had it all,
(You’re gonna wish you never had met me),
It all, it all, it all,
(Tears are gonna fall, rolling in the deep),

We could have had it all,
(You’re gonna wish you never had met me),
Rolling in the deep,
(Tears are gonna fall, rolling in the deep),
You had my heart inside of your hands,
(You’re gonna wish you never had met me),
And you played it to the beat,
(Tears are gonna fall, rolling in the deep),

Could have had it all,
(You’re gonna wish you never had met me),
Rolling in the deep,
(Tears are gonna fall, rolling in the deep),
You had my heart inside of your hands,

But you played it,
You played it,
You played it,
You played it to the beat.

 

Trong trái tim tôi bùng cháy ngọn lửa
Theo đuổi tình cảm của mình và nó đưa tôi khỏi cõi mông lung

Cuối cùng tôi cũng hiểu được bản chất anh
Cứ đi mà bán rẻ tôi, tôi sẽ phanh phui hết những việc làm nhơ bẩn của anh
Anh thấy đấy, tôi sẽ sống thế nào với từng mảnh ghép của anh
Đừng bao giờ đánh giá thấp việc tôi sẽ làm

Vết thương lòng gợi tôi nhớ lại về chúng ta
Chúng khiến tôi nghĩ rằng đáng lẽ ta đã có được tất cả
Những vết thương lòng, chúng khiến tôi khó sống tiếp
Tôi chẳng thể thôi nghĩ

Đáng lẽ ta đã có được tất cả
(Anh sẽ phải ước rằng chưa từng gặp tôi)
Yêu nhau say đắm
(Nước mắt sẽ rơi vào tận đáy lòng)
Anh đã có trái tim tôi trong tay
(Anh sẽ phải ước rằng chưa từng gặp tôi)
Anh đùa giỡn với trái tim tôi tới từng nhịp đập
(Nước mắt sẽ rơi vào tận đáy lòng)

Anh chẳng còn câu chuyện nào để ngụy biện nữa
Nhưng tôi đã nghe một chuyện về anh và tôi sẽ khiến đầu óc anh quay cuồng
Hãy nghĩ về tôi, là nỗi tuyệt vọng tột cùng của anh
Hãy tự tạo dựng một mái ấm, còn mái ấm của tôi chẳng thể chia sẻ đươc nữa

Vết thương lòng gợi tôi nhớ lại về chúng ta
(Anh sẽ phải ước rằng chưa từng gặp tôi)
Chúng khiến tôi nghĩ rằng đáng lẽ ta đã có được tất cả
(Nước mắt sẽ rơi vào tận đáy lòng)
Những vết thương lòng, chúng khiến tôi khó sống tiếp
(Anh sẽ phải ước rằng chưa từng gặp tôi)
Tôi chẳng thể thôi nghĩ
(Nước mắt sẽ rơi vào tận đáy lòng)

Đáng lẽ ta đã có được tất cả
(Anh sẽ phải ước rằng chưa từng gặp tôi)
Yêu nhau say đắm
(Nước mắt sẽ rơi vào tận đáy lòng)
Anh đã có trái tim tôi trong tay
(Anh sẽ phải ước rằng chưa từng gặp tôi)
Anh đùa giỡn với trái tim tôi tới từng nhịp đập
(Nước mắt sẽ rơi vào tận đáy lòng)

Đáng lẽ đã có được tất cả
Yêu nhau say đắm
Anh đã có trái tim tôi trong tay
Anh đùa giỡn với nó tới từng nhịp đập

Vứt bỏ tâm hồn anh qua những cánh cửa mở
Tự an ủi mình rằng để tiếp tục tìm kiếm
Biến nỗi buồn khổ của tôi thàng điều quý giá
Anh sẽ phải trả giá tất cả, gặt lại những gì mình đã gieo giắt

(Anh sẽ phải ước rằng chưa từng gặp tôi)
Vết thương lòng gợi tôi nhớ lại về chúng ta
(Nước mắt sẽ rơi vào tận đáy lòng)
Đáng lẽ ta đã có tất cả
(Anh sẽ phải ước rằng chưa từng gặp tôi)
Tất cả
(Nước mắt sẽ rơi vào tận đáy lòng)

Đáng lẽ ta đã có được tất cả
(Anh sẽ phải ước rằng chưa từng gặp tôi)
Yêu nhau say đắm
(Nước mắt sẽ rơi vào tận đáy lòng)
Anh đã có trái tim tôi trong tay
(Anh sẽ phải ước rằng chưa từng gặp tôi)
Anh đùa giỡn với trái tim tôi tới từng nhịp đập
(Nước mắt sẽ rơi vào tận đáy lòng)

Đáng lẽ đã có được tất cả
(Anh sẽ phải ước rằng chưa từng gặp tôi)
Yêu nhau say đắm
(Nước mắt sẽ rơi vào tận đáy lòng)
Anh đã có trái tim tôi trong tay

Anh đùa giỡn
Đùa giỡn
Đùa giỡn
Đùa giỡn với nó tới từng nhịp đập

Well you done done me and you bet I felt it
I tried to be chill but you’re so hot that I melted
I fell right through the cracks, now I’m trying to get back

Before the cool done run out I’ll be giving it my bestest
And nothing’s going to stop me but divine intervention
I reckon it’s again my turn to win some or learn some

But I won’t hesitate no more, no more
It cannot wait, I’m yours

Well open up your mind and see like me
Open up your plans and then you’re free
Look into your heart and you’ll find love love love love

Listen to the music of the moment people, dance and sing
We’re just one big family
And it’s our God-forsaken right to be loved loved loved loved loved

So I won’t hesitate no more, no more
It cannot wait, I’m sure
There’s no need to complicate, our time is short
This is our fate, I’m yours

D-d-do do you, but do you, d-d-do
But do you want to come on
Scooch on over closer dear
And I will nibble your ear

I’ve been spending way too long checking my tongue in the mirror
And bending over backwards just to try to see it clearer
But my breath fogged up the glass
And so I drew a new face and I laughed

I guess what I be saying is there ain’t no better reason
To rid yourself of vanities and just go with the seasons
It’s what we aim to do, our name is our virtue

But I won’t hesitate no more, no more
It cannot wait, I’m yours

(I won’t hesitate)
Open up your mind and see like me
(No more, no more)
Open up your plans and man you’re free
Look into your heart and you’ll find that the sky is yours
(It cannot wait, I’m sure)

So please don’t, please don’t, please don’t
(There’s no need to complicate)
There’s no need to complicate
(Our time is short)
‘Cause our time is short
(This is our fate)
This is, this is, this is our fate
I’m yours

 

Tôi là của em…

Ừ, em quay lưng lại với tôi, và em biết chắc rằng tôi đau ra trò đấy
Tôi gắng tỏ ra lạnh nhạt mà vẫn đành phải tan chảy vì em quá đẹp xinh
Tôi đã lọt thỏm qua kẽ nứt, và giờ tôi gồng mình mà ngoi lên

Trước khi vẻ điềm đạm này bốc hơi đâu mất,
Tôi phải cố hết sức mình mới được
Không điều gì có thể ngăn cản tôi, trừ khi đó là thánh thần ra tay
Đã đến lượt của tôi rồi, để giành được hay học hỏi chút gì

Tôi sẽ không ngại ngùng nữa đâu
Khỏi chần chừ gì nữa, tôi là của em rồi…

Hãy mở rộng tâm trí mình, và nhìn đời như tôi đây
Mở ra những dự định mới, rồi em sẽ tự do bay nhảy
Nhìn sâu vào trong con tim, và em sẽ tìm thấy một tình yêu…

Hãy nghe âm nhạc dìu dặt cất lên,
Khi mọi người cùng nhảy và hát
Chúng ta là một gia đình lớn
Được yêu là quyền chính đáng của em mà…

Vì vậy tôi sẽ chẳng ngại ngùng nữa
Khỏi chần chừ gì, tôi chắc chắn đấy
Chẳng cần phức tạp hóa vấn đề lên làm gì
Thời gian của đôi mình chẳng nhiều nhặn
Duyên số đôi ta lại vậy, tôi là của em rồi

Em có, em có muốn đến gần thêm một chút không?
Hãy sát lại đây tẹo nữa nào
Và tôi sẽ thầm thì vào tai em vài lời…

Tôi tốn một đống thời gian xem xét cái lưỡi mình trước gương
Và chúi đầu về phía trước để ngắm nghía cho rõ
Nhưng hơi thở của tôi làm mờ cả kính
Nên tôi nguệch ngoạc một gương mặt mới toe và cười phớ lớ
Ý tôi nói là chẳng còn lý do nào tốt hơn
Là bỏ đi cái sự phù phiếm trong đầu óc, và tùy trời cao định đoạt
Đó là điều chúng mình định làm đấy
Cái tên là đức hạnh của ta

Tôi sẽ không ngại ngùng nữa đâu
Khỏi chần chừ gì nữa, tôi là của em rồi…

Ồ không không, hãy mở rộng tâm trí và nhìn đời như tôi
Mở ra những dự định mới, rồi tự do bay nhảy
Nhìn vào trái tim mình, và em sẽ nhận ra bầu trời xanh thuộc về em đó
(Không chần chừ thêm nữa, tôi chắc chắn đấy)

Vì vậy xin đừng, xin đừng, xin đừng…
(Khỏi cần phức tạp hóa mọi chuyện lên làm gì)
Khỏi cần phức tạp hóa mọi chuyện
(Thời gian của ta có hạn thôi)
Bởi thời gian của đôi mình ngắn ngủ
(Đó là định mệnh)
Đó là, đó là, duyên số dành cho đôi mình
Tôi là của em…

Nơi tình yêu bắt đầu – Bằng Kiều Ft Lam Anh

Ta quen nhau đã bao lâu rồi, hỡi đêm đêm có hay, mà giọt buồn hoài vương trên môi mặn đắng.

Ta quen nhau đã bao lâu rồi, hỡi đêm sao vẫn mãi đêm dài để, mình ta với con tim khô cằn giá băng.

Đêm hôm qua bỗng nhiên em nhìn thấy anh trong giấc mơ,mình ngồi cạnh thật lâu bên nhau lặng lẽ.

Đêm nay mơ bỗng nhiên em lại nhớ anh trong cơn gió đông về.

Phải chăng khi biết yêu, giắc mơ là nơi bắt đầu.

[Chorus]:

Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết rơi để chắn lối em anh về.

Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết roi để em biết anh cần em.

Và thời gian ơi xin hãy ngừng chốn đây để những dấu yêu đong đầy.

Một vòng tay em khao khát 1 giấc mơ, em đã yêu anh người ơi.

Đêm hôm qua bỗng nhiên em nhìn thấy anh trong giấc mơ,mình ngồi cạnh thật lâu bên nhau lặng lẽ.

Đêm nay mơ bỗng nhiên em lại nhớ anh trong cơn gió đông về .

Phải chăng khi biết yêu, giắc mơ là nơi bắt đầu.

Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết rơi để chắn lối em anh về.

Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết rơi để em biết anh cần em.

Và thời gian ơi xin hãy ngừng chốn đây để những dấu yêu đong đầy.

Một vòng tay em khao khát 1 giấc mơ, em đã yêu anh…………….. người………..ơi.

When you look me in the eyes

If the heart is always searching,
Can you ever find a home?
I’ve been looking for that someone,
I’ll never make it on my own.
Dreams can’t take the place of loving you,
There’s gotta be a million reasons why it’s true

When you look me in the eyes,
And tell me that you love me.
Everything’s alright,
When you’re right here by my side.
When you look me in the eyes,
I catch a glimpse of heaven.
I find my paradise,
When you look me in the eyes.

How long will I be waiting,
To be with you again
Gonna tell you that I love you,
In the best way that I can.
I can’t take a day without you here,
You’re the light that makes my darkness disappear.

When you look me in the eyes,
And tell me that you love me.
Everything’s alright,
When you’re right here by my side.
When you look me in the eyes,
I catch a glimpse of heaven.
I find my paradise,
When you look me in the eyes.

More and more, I start to realize,
I can reach my tomorrow,
I can hold my head high,
And it’s all because you’re by my side.

When you look me in the eyes,
And tell me that you love me.
Everything’s alright,
When you’re right here by my side.
When I hold you in my arms
I know that it’s forever
I just gotta let you know
I never wanna let you go

When you look me in the eyes.

And tell me that you love me.
Everything’s alright,
When you’re right here by my side.
When you look me in the eyes,
I catch a glimpse of heaven.
I find my paradise,
When you look me in the eyes.
Oh

 

Nếu như trái tim vẫn luôn tìm kiếm
Em có bao giờ tìm được một mái ấm?
Anh đang bắt đầu tìm một ai đó
Anh sẽ không bao giờ cố ép họ thành của riêng mình
Những giấc mơ không thể nào thế chỗ được tình yêu anh dành cho em
Nơi đó sẽ có hàng triệu lý do vì sao điều đó là sự thực

Khi em nhìn anh
Và nói với anh rằng em yêu anh
Mọi thứ quanh anh thật tuyệt vời
Khi em ở ngay bên anh
Khi em nhìn vào mắt anh
Anh đã thoáng thấy thiên đường
Anh sẽ tìm ra thiên đường của chính mình
Khi em nhìn vào mắt anh

Dù có mất bao lâu anh cũng sẽ chờ
Để có thể gặp em một lần nữa
Sẽ nói với em vì anh yêu em
Theo cách tốt nhất mà anh có thể
Anh không thể trải qua một ngày mà không có em
Em là ánh sáng xua tan đi những gì tối đen nhất

Khi em nhìn vào mắt anh
Và nói với anh rằng em yêu anh
Mọi thứ đều ổn cả
Khi em đứng ngay đây cạnh bên anh

Khi em nhìn vào mắt anh
Anh đã thoáng thấy thiên đường
Anh sẽ tìm thấy thiên đường của anh
Khi em nhìn vào trong mắt anh

Nhiều và hơn thế nữa, anh bắt đầu nhận thấy rõ
Anh với tới ngày mai
Anh có thể giữ tâm trí bay bổng
Và tất cả điều đó bởi vì có em kề bên

Khi em nhìn vào mắt anh
Và nói với anh rằng em yêu anh
Mọi thứ quanh anh thật tuyệt vời
Khi em đứng ngay đây cạnh bên anh
Anh ôm em trong vòng tay
Anh biết rằng điều đó sẽ là mãi mãi
Anh chỉ muốn cho em biết
Anh sẽ không bao giờ để em ra đi

Bởi vì khi em nhìn vào mắt anh
Và nói với anh rằng em yêu anh
Mọi thứ quanh anh thật tuyệt vời
Khi em đứng ngay đây cạnh bên anh
Khi em nhìn vào trong mắt anh
Anh đã được nhìn thấy thiên đường
Anh sẽ tìm thấy thiên đường của anh
Khi em nhìn vào trong mắt anh
Oh

Thanh Niên Tự Do

Chia Sẻ Cộng Đồng

VietPress

Thông tin tổng hợp

~ Yappa ~

~ Nhà của Yap ~

THỦY MỘNG LA HÁN

https://www.facebook.com/andy.ngo2

Trần Thu Trang F-Corner

F = Facebook, Fans, Feminism, Flame, Foolish, Free, Friends, Funky, Funny...

Trang Hạ

Đàn bà đích thực